Tờ tài chính Nhật Bản đưa tin ngân hàng TW Nhật Bản đang áp dụng nhữngbiện pháp cực lực ngăn càn cơn bão tài chính lan tới, ở ĐNÁ, nơi chiếm40% trong giá trị xuất khẩu của Nhật Bản, cơn bão tài chính đã chặn đứng cảnh cửa cuối cùng thoát khỏi suy thoái của Nhật Bản, chỉ số Nikkeisụt giảm gần 4%.
Đồng HKD hôm nay cũng bị kẻ đầu cơ công kích, cục quản lý tài chínhquyết đoán giải phóng lượng USD lớn tiến vào thị trường chứng khoán, tạm thời duy trì được tỉ giá.
Khi vào khách sạn Hương Cách Lý Lạp, vì xua đi tâm tình u ám của đoànngười Quách Tùng Duyên, Trương Khác an bài bữa tiệc búp phê, cũng tiệnđể trao đổi kinh nghiệm.
Quách Tùng Duyên rất kỳ vọng mau chóng đạt thành hiệp nghị đầu tư cổphần của giấy Tân Quang với bột giấy Vân Nguyên, cho dù như lời TrươngKhác đã nói bị bọn họ lợi dụng cơ hội chiếm lợi cũng sẵn lòng.
Lúc này ở trong góc phòng khách xa hoa sang trọng, Trương Khác tay cầmly rượu vang đỏ, thảo luận chi tiết chuyện này với Quách Tùng Duyên:
- Việc Tân Quan đầu tư vào Vân Nguyên đã được chi nhánh xuất nhập khẩuquốc gia ở Đông Hải ủng hộ, một phương diện khác, vì hạng mục nhà máyTinh Viên, trong nước cũng sẵn lòng huy động một số tài chính để hóagiải áp lực của Vân Nguyên.
Bên này liên hệ với Liễu Chí Thành không đủ mật thiết, rất nhiều côngtác phải do chính Quách Tùng Duyên thúc đẩy, để không khiến ông ta rútlui vì khốn cảnh của Vân Nguyên, thành phố Kiến Nghiệp sẵn sàng phụtrách một bộ phận tiền đầu tư của Vân Nguyên vào hạng mục nhà máy tinhvu.
Điều kiện ưu đãi như thế, lại thêm có thị trường 1,3 tỷ dân không bị cơn bão tài chính làm ảnh hưởng tăng trưởng, cho dù hạng mục di chuyển tớitrong nước, phía Singapore cũng sẽ không thiết lập thêm rào cản kỹthuật, quan trọng là phải xem thái độ của Liễu Chí Thành, không có ôngta dẫn dặt đội ngũ kỹ thuật, nhà máy Tinh Viên chẳng thể lập nên nổi.
Quách Tùng Duyên gật đầu:
- Dù thế nào tôi cũng phải tới Đài Loan một chút.
Chuyện phát triển nhanh tới mức ngoài dự liệu của người ta, tin tức xấucứ thích liên tiếp đổ tới, nằm ngoài sự tưởng tượng của Trương Khác.
Tối ngày 25, truyền thông Hàn Quốc bóc trần ra có ít nhất 12 ngân hànggánh một khoản nợ xấu khổng lồ, trước đó phải đi vay nước ngoài che dấuthiếu sót vận hành kinh doanh, nhưng cơn bão tài chính ập tới, cơ cấutài chính quốc tế thu hẹp ngân sách, không thể lấy chỗ này đập chỗ khác, lỗ hổng liền lộ ra, nếu chính phủ không ra tay cứu vớt, phá sản là cáichắc.
Thuận Sơn Hàn Quốc nộp đơn xin phá sản, tới lúc này đã có 5 trên 30 xí nghiệp lớn của Hàn Quốc nộp đơn xin bảo hộ phá sản.
Bị hai tin tức này kích thích, chỉ số Composite sụt mạnh, giảm 5.91%, đó là sự sụt giảm lớn nhất trong vòng mười năm qua, nhưng đại đa số chuyên gia kinh tế đều không cho rằng đó là mức sụt giảm lớn nhất của Hàn Quốc trong năm nay.
Mây đen chớp chớp tia lửa điện của cơn bão tài chính đã bao phủ bầu trời Hàn Quốc.
Ngày 26 chứng khoán Đài Loan, Singapore, Malaysia, đồng loạt sụt giảm.
Bất ngờ là chỉ sổ Hang Sheng Index tăng lên 2%.
Một phương diện là do ảnh hưởng thao tác mua vào, hai nữa là chứng khoán Hong Kong trước đó chủ động giảm nhiệt, khiến một số nhà đầu tư chuyểntài chính tới Hong Kong, các nhà phân tích kinh tế học gọi đó là "hiệuứng tránh bão Hong Kong".
Ngày 27 quỹ tiền tệ quốc tế tung ra báo cáo chỉ ra nợ xấu hai ngân hàngthương nghiệp Hàn Quốc vượt quá 10 tỷ USD, chính phủ Hàn Quốc xin mộtkhoản vay 20 tỷ USD không đủ cho Hàn Quốc vượt qua khó khăn này.
Chiều hôm đó chỉ số Composite tiếp tục giảm 2.4% so với ngày hôm qua.
Liên tiếp hai ba tin dữ lại khiến cho Diệp Kiến Bân hưng phấn rú lên,nhưng tin dữ này chỉ làm kinh tế Hàn Quốc dần sụp đổ mà thôi, còn vàotai Diệp Kiến Bân lại là nhạc tiên trên trời, hắn biết đây chỉ là khaivị.
Với tiền gốc là 140 triệu USD, qua hơn một tháng ở Indo, Thái Lan bọn họ đạt được đoản vị tới 800 triệu USD, thu hoạch khá lớn.
Tới hạ tuần tháng 8, tài chính quỹ đầu tư đã vượt quá 250 triệu USD,toàn lực lập đoản vị dài hạn ở Hàn Quốc, đồng Won sụt giảm số tài phúnày sẽ còn tiếp tục tăng lên.
Chỉ tiếc rằng muốn chuyển tài chính từ quỹ đầu tư vào tài khoản của Cẩm Hồ và Việt Tú chẳng phải chuyện đơn giản.
Trương Khác không muốn mạo hiểm để Cẩm Hồ và Việt Tú bị vấy bẩn, số tiền đó có nhiều tới đâu tạm thời cũng không dùng tới được, chỉ đành giữtrong tài khoản bí mật ở hải ngoại để đề phòng.
Gần tới giờ tan tầm, Trương Khác đi vào phòng thiết kế tầng dưới, vănphòng của Hứa Tư hướng về phía tịch dương, qua cửa sổ, nhìn thấy cô đemchiếc kính gọng đen to xụ đặt lên chống sách dầy, dùng ngón tay nhỏ nhắn vuốt đôi mắt mỏi mệt, ánh mặt trời chiếu lên người Hứa Duy, khung cảnhtĩnh mịch làm người ta tựa hồ như nghe được hơi thở của cô.
- Á, là cậu à...
Hứa Tư quay lại, đôi mắt sâu thẳm phảng phất có thể so với nước biển nhìn từ bầu trời Hong Kong:
- Khi thực sự làm mới phát hiện chỉ lòng tin thôi là không đủ dùng.
- Em thì lại rất có lòng tin vào chị đấy.
Trương Khác kéo ghế ngồi xuống đối diện với Hứa Tư, dịu dàng nói:
- Sắp hết giờ rồi, có uống một tách cà phê không?
- Đường Thanh đâu?
- Tối máy bay Phi Dung sẽ tới, Đường Thanh ra sân bay đón cô ấy, đợi lát nữa em lái xe tới thẳng đó là được.
Trương Khác xem đồng hồ, than:
- Cuộc đời em hôm nay có thể bỏ ra hai tiếng đồng hồ nữa.
- Vậy thì được.
Hứa Tư đứng dậy duỗi mình, lườm y một cái hờn dỗi:
- Thời gian cậu bỏ ra được càng lúc càng ít rồi...
Trương Khác đi tới ôm lấy vòng eo Hứa Tư, vuốt mái tóc của cô:
- Thời gian dành cho chị thì em có thể bỏ ra bất kỳ lúc nào.
- Cẩn thận bị người ta nhìn thấy.
Hứa Tư tỳ tay lên ngực Trương Khác, không để y cúi xuống hôn mình.
- Em đóng cửa sổ rồi mà.
Đầu Trương Khác bị đẩy ra, nhưng tay vẫn ghì chặt eo Hứa Tư, phần dưới bụng hai người vẫn áp sát vào nhau.
- Kính pha lê mờ, bên ngoài vẫn nhìn thấy bóng đấy.
Hứa Tư không chịu.
Người ngọc trong lòng, Trương Khác sao dễ dàng chịu bỏ qua, toét miệng cười xấu xa.
- Hay là chúng ta trốn sau bàn làm việc.
- Chết đi.
Hứa Tư trừng mắt nhìn khuôn mặt cợt nhả của Trương Khác, rốt cuộc vẫnphóng túng cho Trương Khác cúi xuống khóa chặt lấy bờ môi mềm, hai người ôm nhau âu yếm chốc lát, cho dù lo bên ngoài có người đi qua, nhưng Hứa Tư phải thừa nhận cô cực kỳ quyến luyến tư vị được Trương Khác ôm trong lòng vuốt ve.
Chào Chu Dật một tiếng, Trương Khác và Hứa Tư rời khỏi văn phòng, Phó Tuấn luôn đi theo ở một chỗ bọn họ không nhìn thấy.
Thời khắc mặt trời khuất bóng, ánh hoàng kim chiếu lên tòa nhà cao tầngốp kính san sát, làm mảnh đất Hong Kong chật hẹp này như chứa vô số tịch dương mỹ lệ.
Ở Trung Hoàn có rất nhiều quán cà phê, trong thành phố huyên náo, tìmmột quán cà phê yên tĩnh, ngồi ở bên cửa sổ, uống ngụm cà phê thơmngát, cảm giác vô cùng thoải mái, huống hồ còn có thể thoải mái ngắmnhìn phong vận làm người ta xao xuyến của Hứa Tư.
Mấy ngày qua ở Hong Kong nếu không có việc gì đặc biệt, Trương Khác đềukiên trì tới Việt Tú, Đường Thanh buổi sáng đi học, văn phòng thiết kếcủa Hứa Tư cũng mở ở cùng tầng, tới ngay cả Tôn Tĩnh Hương sau khi đượccha đầu tư cũng chuyển công ty Hoa Âm tới.
Giờ tan tầm, người trong quán cà phê đông dần, bọn họ bàn tán chỉ sốHang Sheng Index lên xuống, than thở các nước ĐNÁ bị đám cá mập tàichính xâu xé, đa phần trong số ho là những người đầu tư chứng khoán thulỗ, nhưng bọn họ chẳng thù hận gì Soros, ngược lại rất hâm mộ sùng bái.
- Bọn họ không biết trong quán cà phê này cũng có một con cá mập nhỏ sao?
Hứa Tư nhỏ giọng đùa với Trương Khác.
- Đứng nói về em đáng yêu như vậy.
Trương Khác nhé răng cười:
- Em đã rất cố gắng há cái miệng tham lam của mình ra rồi.
- Một nắm đấm cũng không nhét đủ...
Hứa Tư đưa nắm tay nhỏ nhắn nhét vào cái miệng há ra của Trương Khác, bị y thè lưới ra liếm, Hứa Tư cười làm động tác nôn ọe, biết y sắp đi gặpmột cô gái khác, nhưng Hứa Tư chẳng thể giận y, không biết Đường Thanhnghĩ gì về mình, cô ấy có bận tâm phải chia sẽ một phần cuộc đời củaTrương Khác cho cô gái khác không?
- Chị nghĩ gì thế?
Trương Khác đưa vay gạt lọn tóc xõa xuống mắt của Hứa Tư, đắm đuối nhìn vào đôi mắt như hồ nước thu ấy.
- Còn nhớ quán bar góc phố kia không?
- Đương nhiên rồi, em còn nghĩ có cơ hội kéo chị tới đó ngồi ngắm mặt trời lặn. Sao đột nhiên lại nhớ tới nó?
Hứa Tư cười thùy mị:
- Nhớ tới lời bác chủ quán, sao có thể vì bên cạnh ai đó có người khácmà đi chấp nhận một tình cảm miễn cưỡng. Tôi nghĩ nếu Đường Thanh bậnlòng chuyện tôi xuất hiện bên cậu, tôi sẽ mãi mãi nấp vào một góc theodõi bước tiến của cậu là được rồi.
- Nói lung tung gì đó.
Trương Khác đưa tay hai tay ôm lấy gò má mịn màng của cô, nói chắc chắn:
- Em cần cả hai, đừng tưởng có thể tìm một cái cớ gì đó là có thể vứt bỏ em được.
Hứa Tư dịu dàng cọ nhẹ má vào tay Trương Khác:
- Cậu quá bá đạo đó, chẳng hiểu rồi sẽ có bao nhiêu trái tim thiếu nữ bị cậu chiếm lấy, không cho người ta một khả năng trốn thoát nào.
- Chị nói như thế sẽ làm lòng tự tin của em bánh trướng vô hạn đấy.
- Bánh trướng thì bành trước đi, có điều trước khi bành trướng, tựa hồ đến lúc cậu phải đi đón người rồi...
Hứa Tư đưa tay bóp mũi Trương Khác.
Trương Khác cười xin lỗi, mặc dù Đường Thanh từng nói không bận tâm tớisự tồn tại của Hứa Tư, nhưng có điều đó là lời cô bé 16 tuổi, tâm tư của nữ nhân sẽ biến đổi theo thời gian, nếu như quan hệ hai người đột phátầng cấp đó, tâm tư của cô nàng sẽ biến đổi ra sao? Điều đó rất khó nóiđược.