Trương Khác nói với hắn, muốn lấy danh nghĩa Ái Đạt tài trợ cũng được, nhưng thương nhân phải nói tới chữ lợi, bọn họ phải cho Ái Đạt thấy lợi ích việc tài trợ mới được.
Lương Văn Giang mặc dù là một trong số người sáng lập trang web Côn Đằng online, nhưng hắn và Đinh Xuân Kiến giống nhau, chuyên môn về kỹ thuật, còn vận hành trang web thì không có hứng thú gì, với mô hình doanh lợi của trang web không suy nghĩ tới mấy.
Ái Đạt có thể thu được lợi ích gì từ vụ tài trợ này, Lương Văn Giang không trả lời được.
Trương Khác bảo Đinh Hòe lấy danh nghĩa của công ty mời mấy người bạn kia của Lương Văn Giang tới, cho dù chuyện làm trang web không có kết quả gì, nhưng cuộc tiếp xúc thế này có lợi cho việc thu hút nhân tài kỹ thuật tới Ái Đạt làm việc, dù sao Hải Châu không phải là thành phố lớn, không thu hút được nhân tài đỉnh cấp trong nghành.
Sau lễ đính hôn của Lương Quân và Tôn Lệ, nhà cậu hai về trước, Lương Văn Giang cũng về trường học.
Trương Khác hiện giờ phải đặt tâm tư vào kỳ thi toàn quốc rồi, tới tận ngày 18 tháng 6 Lương Văn Giang cùng những người bạn đồng sáng lập Côn Đằng online một lần nữa ngồi tầu hỏa tới Hải Châu, đây là một thành phố làm hắn bất ngờ, quan trọng hơn thành phố này có đứa em họ là hắn cảm thấy không tin được.
Hắn chẳng biết giải thích với đám bạn ra sao, nên nói hàm hồ là chồng cô mình có đầu tư vào Ái Đạt, bọn họ có hứng thú với thứ mới mẻ, cái khác không nói.
Hải Châu tới năm 92 mới có ga tàu hỏa, quy mô rất nhỏ, hơn nữa lại xây dựng ở ngoại thành phía bắc, khu vực khá hoang vu, nói thực lần đầu Lương Văn Giang tới đây, nhìn ga tàu chật hẹp, bên ngoài hoang vắng, không khỏi có chút thất vọng.
Hiện giờ đám Mã Hướng Đông lần đầu tới Hải Châu cũng có cảm giác tương tự, đứng ở sân ga, nhìn thấy ruộng lúa xung quanh, đều hoài nghi khả năng của nhà đâu tư.
Mã Hướng Đông đùa:
- Chồng của cô cậu là kiểu thổ tài chủ phong kiến hả? Ban đầu tôi còn có chút kỳ vọng vào Ái Đạt, nhưng nhìn cảnh này tôi hoài nghi nơi đây có thể xuất hiện xí nghiệp ưu tú..
- Nơi này hơi hoang vu nhưng nội thành không tệ.
Lương Văn Giang cười gượng.
- Văn Giang, Hướng Đông.
Lương Văn Giang quay đầu lại, nhìn thấy Trương Khác và Đinh Xuân Kiến đứng ở cổng nhà ga, Đinh Xuân Kiến đang vẫy tay gọi họ, bên cạnh còn có hai người lúc ở Hải Châu hắn chưa có cơ hội làm quen là Phó Tuấn và Đỗ Phi.
Nhất Trung vì muốn để học sinh coi trọng kỳ thi toàn quốc, đặc biệt chuyển kỳ thi cuối năm tới gần khai giảng mới tiến hành, không có gánh nặng thi cuối năm nữa, Đỗ Phi mấy ngày qua suốt ngày lêu lổng theo Trương Khác.
Trương Khác nhìn ra vẻ thất vọng của đám bạn Lương Văn Giang, nhếch môi cười, đợi bọn họ rời khỏi sân ga, ngoài sân ga càng hoang vu, nơi này cách trung tâm thành phố tới 4 kilomet, trừ đường quốc lộ Bắc Quan rộng rãi ra thì gần như không nhìn thấy một kiến trúc thành thị nào.
Phạm vi trung tâm Hải Châu vốn nhỏ, thêm vào hai năm qua phát triển về phía đông và nam, nên phía bắc càng lạc hậu.
Trương Khác cười nói:
- Nông thôn quê mùa, vừa rồi mọi người liệu có thảo luận Ái Đạt chỉ là một thổ tài chủ không vậy?
Lương Văn Quân cười xòa, giới thiệu đám Mã Hướng Đông cho Trương Khác
Trong những người sáng lập Côn Đằng online, Mã Hướng Đông và Lương Văn Quân là sinh viên, còn ba người còn lại là nghiên cứu sinh.
So với Lương Văn Giang thì Mã Hương Đông có năng lực tổ chức xuất sắc, điều này được Đinh Xuân Kiến khen không ngớt miệng, trước kia hắn tham gia vào việc lập trang web cũng là do cái lưỡi không xương của Mã Hướng Đông cổ động.
Trước kia Côn Đằng online thiên hướng về nơi tập trung của người yêu thích thể thao, tháng ba năm nay Yahoo chính thức lên sàn chứng khoán NASDAQ,, sáng tạo ra truyền kỳ của phố Wall, giao dịch cuồng nhiệt khiến bình quân mỗi tiếng tới sáu lần sang tay. Ngày hôm đó giá trị của Yahoo tăng lên tới hơn 800 triệu USD.
Sự thành công của Yahoo cổ vũ cực lớn sảng nghiệp internet trong nước, đó cũng là nguyên nhân trực tiếp nhất thúc đẩy lần nâng cấp mở rộng của Côn Đằng online lần này.
Trừ nâng cấp phần mềm thì thiết bị phần cứng cũng phải nâng cấp, hao phí lớn, mấy người bọn họ đi làm thêm kiếm không đủ, Mã Hướng Đông sắp tốt nghiệp rồi, để thuận tiện cho việc này còn chọn một phòng nghiên cứu điện tử ở Bắc Kinh, sau này tất cả tinh lực sẽ đặt lên Côn Đằng online.
Côn Đằng online đa phần thể hiện mộng tưởng cá nhân của Mã Hướng Đông về tương lai mạng internet, đám Lương Văn Giang được hắn mời tham gia việc phát triển kỹ thuật.
Do hạn chế về thời gian và kinh phí, lần nâng cấp mở rộng lần này của họ, chỉ phân chia nhóm tin tức và khả năng tùy chỉnh kho dữ liệu, còn ở phương diện vận hành kinh doanh thì chưa có kế hoạch cụ thể.
Trong mắt Trương Khác, Côn Đằng online tối đa phát triển thành chuyên trang thể thao, ít nhất vào năm 96, một trang web như thế chẳng có giá trị đầu tư.
Nhưng sau khi tiếp xúc với Mã Hướng Đông, mới biết hắn đã có khái niệm khá hoàn chỉnh về sản nghiệp internet, nhưng muốn thực sự hiện thực hóa thì không phải dùng thời gian nghiệp dư của mấy sinh viên đại học là có thể hoàn thành.
Mặc dù Trương Khác không hiểu rõ về thứ thuộc kỹ thuật, nhưng có tuổi đời online mười năm, làm có nhận thức rõ ràng về đặc sản nghiệp nghiệp internet đời một, đời hai mà người thời này chưa có.
Chưa nói tới cách tân kỹ thuật, trong ý tưởng của Mã Hướng Đôn, Côn Đằng online sẽ phát triển thành nền tảng truyền thông internet mới, đồng thời phục vụ các công năng thảo luận, e-mail, trò chơi.
Coi trọng tin tức là đặc trưng trọng yếu của cổng web, bất kể là thời kỳ đầu gom tài chính hay thời sau thu lợi, chỉ dựa vào quần thể thành viên sử dụng khổng lồ và lượng click chuột lớn, nó thể hiện sắc thái kinh tế của lán sóng internet.
Khác với Đinh Xuân Kiến và Lương Văn Giang suốt ngày chỉ biết chạy qua chạy lại giữa thư viện và phòng thí nghiệm, Mã Hướng Đông có có năng động và ngộ tính kiệt xuất về vận hành kinh doanh trang web vào thời đại này.
Tất nhiên trong những nhân vật quật khởi sau này của internet, Trương Khác không nhìn thấy bóng dáng của Mã Hướng Đông, thời đại này, gặp thời là điều rất quan trọng, có tài hoa đặc biệt, chỉ có nghĩa là có cơ sở để có công việc không tệ, muốn thành nhân vật công chúng cả thế giới chú ý còn phải cần cơ duyên mới được.
Từ ga tầu tới trung tâm nghiên cứu, chỉ nói chuyện một buổi sáng, Trương Khác liền quyết định đầu tư vào Côn Đằng online, y nói với đám Mã Hướng Đông:
- Nếu mọi người có thể phát triển Côn Đằng online thành trang web kiểu Yahoo như ý tưởng của mọi người thì tôi có thể đầu tư...
- Lấy Yahoo làm mục tiêu sao?
Mã Hướng Đông nghi hoặc hỏi:
- Hiện giờ lấy Yahoo là mục tiêu.
Trương Khác ngồi đó nói bình tĩnh, không thể nói với bọn họ cổng thông tin chỉ là nấc thang đầu tiên trong sản nghiệp internet, cùng với sự phát triển của kỹ thuật, Yahoo hiện nay còn có không gian phát triển rất lớn.
- Nhưng mà...
Mã Hướng Đông do dự, giao lưu ngắn ngủi như vậy, hắn không chắc Trương Khác có ý thức được mức độ khó khăn của việc lập nên nền tảng web có tính tổng hợp như vậy không:
- Muốn làm được một nền tàng web như thế, không phải là công việc bình thường.
Trương Khác cười:
- Sao thế không có chút niềm tin nào vào Ái Đạt à? Tôi hay dở gì cũng là một trong số nhà đầu tư chủ yếu của Ái Đạt.
Người ta không tin chỉ đành trách mình tuổi còn quá ít thôi, Trương Khác mỉm cười trực tiếp tung ra cú đấm quyết định:
- 500 vạn, có thể trong nửa năm lập nên bộ khung kỹ thuật của trang web không?
- 500 vạn?
Mã Hương Đông giật nảy mình, đó là con số hắn không nghĩ tới dù trong giấc mơ, mắt nhìn sang Đinh Xuân Kiến, xác định xem mình có nghe nhầm không.