"Ngao! Ngao! Ngao!" Tiếng gào thét dồn dập, giống như ma âm chui vào, khiến cho đầu Lôi Lan đau muốn nứt, không cách nào suy nghĩ, chiếc đuôi ngắn ngủn duỗi thẳng ra, cơ bắp quanh thân khe khẽ run rẩy. Nàng kiện tận toàn lực cố nhớ lại toàn bộ quá trình virus bộc phát để tiện tìm đường chạy trốn, nhưng đầu óc lại trống rỗng, chỉ nhớ hôm qua mình mới cùng đệ đệ hoàn thành kiểm trắc và tinh lọc ở vùng thành nam, sau một ngày mệt nhọc mới ngủ thiếp đi, chẳng bao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.