Con muỗi nọ bị hắn dùng ý niệm dẫn dắt mấy trăm dặm, trèo đèo lội suối mà về, xoay tròn hồi lâu ở đỉnh đầu hắn, dần dần bay đến khóe miệng của hắn, bị hắn mở ra cái mồm to như chậu máu, nuốt xuống, trong miệng phát ra tiếng “Rắc rắc”, quai hàm phồng lên một lúc, “Khạc” một tiếng, phun ra một ngụm nước bọt màu xanh biếc, cười lạnh “Hắc hắc”. “Hắc A Tị tên ngu xuẩn này, mấy chục năm cũng chưa có chút tiến bộ nào, vẫn vụng về như lợn, tham lam...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.