Vấn đề này làm Lý Diệu hơi ngẩn ra, tỉ mỉ đánh giá cô gái tên là “Băng Băng”. Cô gái ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, chính là lứa tuổi nằm giữa trẻ con cùng trưởng thành, trên mặt mặc dù có sự lạnh lùng “đoạn tình tuyệt dục”, nhưng như là một tầng vỏ băng mỏng manh treo lên. Dưới lớp băng nứt nẻ, lại là nhân tính biểu lộ chân tình. Thứ nào đó ở đáy lòng Lý Diệu bị xúc động, nhẹ nhàng hỏi: “Băng Băng, ngươi không muốn cha mẹ đi đánh trận sao?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.