"Lý Diệu!"
Đinh Dẫn đúng lúc hét lớn một tiếng, đánh thức hắn, "Những huyết quang này đều là yêu lực mà yêu thú lưu lại, chỉ có người tu chân thực lực cường đại thông qua bí pháp mới có thể luyện hóa hấp thu! Ngươi vừa đột phá, tu vi nông cạn, hấp thu quá nhiều yêu lực, chỉ tổ bị yêu năng nhiễm bẩn, đạo tâm thất thủ, biến thành yêu nhân chỉ biết giết chóc!"
Lý Diệu cả kinh, giờ mới hiểu được mình suýt nữa thì đầu nhập yêu đạo, vội vàng trói chặt linh căn, không cho yêu lực xâm nhập.
Có điều yêu lực đầy khắp núi đồi, thoạt nhìn cuồn cuộn như biển, vô cùng vô tận, sờ sờ ở trước mắt mà không thể hấp thu luyện hóa, khiến Lý Diệu vừa trở thành người tu chân, vẫn còn "đói bụng". Thật sự rất thèm khát.
Giống như là đói bụng ba ngày ba đêm, trước mặt đặt một con gà nướng nóng hôi hổi, nhưng lại bị báo là bên trong hạ độc, loại cảm giác trông mòn con mắt này thật sự khiến cho Lý Diệu tâm như bị mèo cào, nước miếng sắp chảy cả ra.
Trong lòng khẽ động, hắn thử đưa một dòng yêu lực vừa hấp thu vào trong não, đưa tới cây ký ức còn sót lại.
Còn chưa tới gần cây ký ức, yêu lực đã vô thanh vô tức địa tan thành mây khói, chuyển hóa thành linh năng thuần túy nhất!
"Có cách rồi!" Tim Lý Diệu đập nhanh, mừng rỡ như điên.
Dựa theo cách nói của Đinh Dẫn, chỉ có người tu chân cường đại mới có thể luyện hóa được yêu lực.
Lý Diệu tuy rằng là một con gà vừa bước vào Tu Chân giới, nhưng cây ký ức sâu trong não hắn lại từ thần hồn vô cùng khổng lồ của Âu Dã Tử ngưng kết mà thành, dùng để luyện hóa yêu lực mà sứa u hồn và muỗi bạc mặt quỷ lưu lại quả thực là dùng dao giết gà để mổ trâu, đại tài tiểu dụng!
Có điều Lý Diệu không hấp thu yêu lực bừa bãi, tàn hồn của Âu Dã Tử là bí mật lớn nhất của hắn, hắn không định để bại lộ, trước mắt cứ bình tĩnh chớ có nóng vội, chờ thời cơ thích hợp quay lại hút hết yêu lực cũng không muộn.
"Bốp...bốp...bốp"
Tiểu đội tìm hồn tiếp tục đi tới. Trên đồng hoang tìm kiếm tàn hồn, tuy rằng sau ba bốn tiếng vẫn không có thu hoạch gì, có điều tất cả mọi người đã quen rồi, không hề lộ ra vẻ mệt mỏi.
Tàn hồn không phải dễ tìm như vậy, nếu không phải là cường giả cơ duyên xảo hợp, tạo hóa rất lớn, hoặc là tu vi tinh trạm, nhục thân vẫn lạc, hồn phách thường thường cũng tan thành mây khói.
Trước kia cho dù vẫn lạc một trăm người tu chân, cũng không nhất định có thể tìm được một dòng tàn hồn. Chuyển hóa ra một quỷ tu, nếu không Tu Chân giới chẳng phải là "Âm hồn đầy trời, quỷ tu khắp nơi” à?
Lần này có thể chuyển hóa ra một quỷ tu là Đinh Dẫn đã rất không tồi rồi.
Lướt qua một dãy núi nhỏ, tất cả mọi người có chút buồn bã ỉu xìu. Đội trưởng Tiểu đội tìm hồn vung tay lên, đang muốn quay đầu lại thì Lý Diệu trong lòng khẽ động, nhìn về phía tây nam.
Phía tây nam không có gì, nhưng hắn luôn cảm thấy có gì đó đang nhìn hắn.
"Đi về hướng đó xem thử đi, hình như có gì đó." Lý Diệu nói với binh lính đang cầm "cái loa" trong tay.
"Mau gia tăng công suất, cảm giác của người tu chân vừa thăng cấp thường thường rất nhạy bén. Nói không chừng ở đó có gì đấy!" Đinh Dẫn trở nên kích động.
"Bốp bốp bốp" Loa lớn chậm rãi chuyển động về phía tây nam.
"Bốp bốp bốp" thanh âm đơn điệu bỗng nhiên biến thành dồn dập, một điểm đen rất mỏng manh xuất hiện trên góc phải của quầng sáng.
"Mau rải 'Hiển Hồn phấn' đi!" Đội trưởng Tiểu đội tìm hồn hét to.
Hai gã đội viên tìm hồn khiêng hai ống tuýp vừa to vừa dài, phần đuôi của linh quang lấp lánh."Ầm" một tiếng, bắn ra hai luồng thanh mang
"Bốp!"
Thanh mang nổ tung giữa không trung, biến thành tinh phấn phô thiên cái địa, giống như là một vạn con đom đóm bay loạn đầy trời!
Tinh phấn lấp lánh huỳnh quang bồng bềnh theo gió, rất nhanh khuếch tán đến phạm vi mấy trăm thước, chiếu rọi thiên địa thành màu xanh.
Trong một mảng màu xanh, bỗng nhiên xuất hiện sương mù màu xám nhạt, vặn vẹo mênh mông mờ mịt rồi Dần dần hội tụ thành một hình người rất suy yếu, chân tay luống cuống quan sát bốn phía, từ từ bay lên trời.
Mặt mày của nó có thể mơ hồ nhận ra, Lý Diệu liếc một cái là nhận ra, chính là Vệ Thanh Thanh, nữ hài tử như thâm cốc u lan, nữ sinh viên vừa tốt nghiệp Thiên Huyễn thư viện, chuẩn bị tới nông thôn làm giáo sư sơn thôn!
"Lại tìm được được một người rồi!"
Toàn thể thành viên của tiểu đội tìm hồn đều hưng phấn không thôi, bảy người tu chân vẫn lạc không ngờ có thể chuyển hóa ra hai gã quỷ tu, vận khí thật sự tốt đến nghịch thiên!
Chỉ có đội trưởng của tiểu đội tìm hồn vẫn mặt mày nghiêm túc.
Hắn điều khiển chiến toa quân dụng từ từ tới gần tàn hồn, chiến toa khổng lồ ở trong tay hắn vô thanh vô tức giống như mèo con.
Mọi người cũng đồng thời ngừng hô hấp.
Trong tay đội trưởng xuất hiện một pháp bảo hình tròn, giống như là nụ hoa đợi nở, theo linh lực được rót vào, nụ hoa nở rộ, biến thành một đóa hoa kiều diễm ướt át.
Đội trưởng nhắm nhụy hoa về phía tàn hồn của Vệ Thanh Thanh, miệng niệm: "Hồn hề quy lai, nhập ngã tu môn, thu!"
Tàn hồn của Vệ Thanh Thanh khẽ run lên, hóa thành một đạo sương khói, bị hút vào đóa hoa, cánh hoa nháy mắt khép lại, biến trở về nụ hoa, phát ra thanh mang mỏng manh.
Mọi người lúc này mới thở phào, tươi cười rạng rỡ, vỗ tay chúc mừng nhau.
"May mà có ngươi, cứu về được một đạo hữu!" Đinh Dẫn vỗ vai Lý Diệu, nói một cách như trút được gánh nặng.
. . .
Khi Lý Diệu trở lại lều trại chữa bệnh thì Quan Hùng đã đi rồi, có điều hắn để lại một ngọc giản, Lý Diệu chạm khẽ vào, trong đầu vang lên thanh âm hào phóng của Quan Hùng:
"Tiểu lão đệ, lão Quan về Sơn Hải phái dưỡng thương, ha ha, chờ sau khi hoàn toàn khang phục, sẽ tới Đại Hoang Chiến viện tìm ngươi uống rượu ăn thịt! Ngươi vừa bước vào Tu Chân giới, vẫn là người mới hoàn toàn không biết gì, thứ trong ngọc giản này có thể giúp đỡ được nhiều cho ngươi, mau nạp vào tinh não đi. Có điều phải tìm một tinh não có sức tính toán cường hãn chút!"
Lý Diệu cẩn thận cảm giác ngọc giản, phát hiện bên trong lưu trữ một đạo thần niệm quy mô cực kỳ khổng lồ, cấu tạo vô cùng nghiêm mật, bằng vào tinh não của hắn thì không thể phân tích ra được.
"Đây là thần niệm gì vậy?"
Lòng hiếu kỳ của Lý Diệu nổi lên, lấy tinh não, gắn ngọc giản vào, phục chế thần niệm trong ngọc giản vào tinh não.
Đạo Thần niệm này có thể nói là cuồn cuộn như biển, phải mất chừng hơn mười phút mới hoàn thành phục chế.
Lý Diệu khởi động bàn phím phù văn ảo, kích phát Thần niệm ra.
" Xèo xèo xèo xèo!"
Tinh não lập tức truyền đến thanh âm chói tai, mỗi một cấu kiện đều vận chuyển vượt sức, mỗi một khối tinh thạch khảm trên tinh não đều lúc sáng lúc tối, không chịu nổi trùng kích cường đại của thần niệm.
Ước chừng sau năm phút đồng hồ, thần niệm mới được kích phát triệt để, lắp vào trong tinh não. Sau khi đạo thần niệm này kích phát hoàn toàn, không ngờ tiêu hao ba phần tư sức tính toán của tinh não, khiến tinh não nóng lên, tốc độ rất chậm.
"Thần niệm lợi hại quá!" Lý Diệu trong lòng cả kinh.
Tinh não này của hắn tuy rằng không phải mặt hàng sa hoa giá trị trăm vạn, nhưng đã trải qua cải tiến đặc thù, sức tính toán hơn xa tinh não gia dụng bình thường, vận hành một số Thần niệm cỡ lớn căn bản không cần tốn nhiều sức, nhanh như thiểm điện.
Không ngờ ở trước mặt đạo Thần niệm này, lại biến thành trâu già kéo xe, đi một bước phải thở một hơi.
Lý Diệu quan sát cẩn thận, phát hiện giữa quầng sáng có một bức vẽ nhỏ, giống như một thanh phi kiếm bay vút trên trời cao, phía dưới còn có năm chữ nhỏ:
"Thiên Nguyên Tu Chân võng!"
Lý Diệu nhẹ nhàng gõ bàn phím phù văn ảo, khởi động trang web thần bí này.
"Xèo xèo! Xèo xèo!"
Tinh não lại phát ra tiếng kêu do quá sức.
Xem ra xong việc nhất định phải thăng cấp linh kiện một chút mới có thể vận chuyển như gió được.
"Tít tít, trải qua quét hình của thần niệm, tinh não của ngài chưa đạt tới tiêu chuẩn khởi động Thiên Nguyên Tu Chân võng, sắp đóng bộ phận thần thông, dùng tiêu chuẩn thấp nhất để khởi động!"
"Nếu muốn phát động toàn bộ thần thông của Thiên Nguyên Tu Chân võng, đề nghị tiến hành thăng cấp tinh não, tiêu chuẩn phối trí như sau. . ."
"Nếu muốn tiến thêm một bước đạt được thể nghiệm cao nhất, đề nghị thăng cấp phối trí đỉnh cấp, biểu đồ phối trí như sau. . ."
Một giọng nữ ngọt ngào truyền đến.
Lý Diệu nhìn lướt qua, tròng mắt lập tức cứng lại, Thiên Nguyên Tu Chân võng này rốt cuộc có lai lịch gì, phối trí yêu cầu cũng quá cao rồi, chỉ là phối trí tiêu chuẩn, cho dù mua cấu kiện tinh não lắp ráp thôi cũng phải hao phí ba mươi năm mươi vạn rồi.
Nếu là phối trí đỉnh cấp cho thể nghiệm cao nhất, căn bản cần mấy trăm vạn!
"Xem ra làm người tu chân cũng không dễ dàng gì, kiếm tiền tất nhiên là dễ, nhưng tiêu tiền cũng như là nước chảy, chỉ là vào một trang web cũng tốn nhiều tiền tới vậy." Lý Diệu nghĩ thầm.
Rất nhanh, quầng sáng ở trước mặt hắn vỡ ra, biến thành ngàn vạn điểm sáng nhỏ, sau đó khuếch tán ra, biến ảo thành một quầng sáng màu xanh thẫm, bao phủ toàn bộ lều chữa bệnh.
Ngàn vạn luồng sáng bát giác lấp lánh, phù văn, pháp trận, thần niệm phóng ra những tia sáng kỳ dị lượn lờ quanh người Lý Diệu, hội tụ thành dòng tin tức cuồn cuộn, tạo cho hắn sự rung động vô cùng mãnh liệt!
Giống như là một tiểu thế giới màu u lan, từ trong tinh não nổ ra, chồng lên thế giới thật, nước sữa hòa nhau!
Loại cảm giác này có chút tương tự như "Thái Hư ảo cảnh"
Nhưng trong Thái Hư ảo cảnh không cảm giác được thế giới thật, nói một cách chính xác thì có thể gọi là "Nửa bước Thái Hư ảo cảnh"
Lý Diệu tận tình đắm chìm trong sự huyền diệu vô tận của nửa bước Thái Hư ảo cảnh, trong lòng kêu điên cuồng "Thiên Nguyên Tu Chân võng phối trí thấp nhất đã ảo diệu như vậy, nếu là phối trí đỉnh cấp có thể hiện ra thần thông huyền bí cỡ nào nữa?"
Mấy dòng tin tức màu sắc sặc sỡ bỗng nhiên hiện lên trước mắt hắn:
"Đinh Dẫn (quỷ tu), người tu chân của Ẩn Thần cốc đã đượcchứng thực, học sinh Lý Diệu của Đại Hoang Chiến viện linh căn giác tỉnh, bước trên con đường tu chân!"
"Quan Hùng, người tu chân của Sơn Hải phái chứng thực, học sinh Đại Hoang Chiến viện Lý Diệu linh căn giác tỉnh, bước trên con đường tu chân, cũng mời Lý Diệu gia nhập Thiên Nguyên Tu Chân võng!"
"Chúc mừng ngài, Lý Diệu đạo hữu, ngài đã có được sự chứng thực của hai người tu chân Trúc Cơ kỳ, thành công đăng kí vào Thiên Nguyên Tu Chân võng, từ lúc này trở đi, ngài chính là một Thiên Nguyên tu sĩ quang vinh!
"Bên dưới là linh văn đăng kí của ngươi, đây là chứng minh thân phận của ngươi, xin in kỹ trong thần hồn.
"Bốp bốp bốp!"
Trước mặt Lý Diệu, vô số pháo hoa nở rộ, một mảng rừng rậm khói lửa hiện lên, ngay sau đó hơn một trăm dòng tin tức như mưa to tầm tã rào rào rơi xuống.
"Nghị trưởng Liên Bang Từ Hạo Nhiên gửi điện mừng, chúc mừng ngươi trở thành một người tu chân quang vinh, Lý Diệu đạo hữu!"
"Tông chủ Cực Thiên thiên đạo Ninh Thiên Dã và ba ngàn môn nhân gửi điện mừng tới Lý đạo hữu, hy vọng một ngày kia có thể cùng Lý đạo hữu thăm dò ngàn vạn đại đạo của tinh hải vô tận, hoan nghênh Lý đạo hữu ghé thăm, địa chỉ của diễn đàn Cực Thiên đạo như sau..."
"Toàn thể môn nhân của Thái Thượng tông gửi điện mừng tới đạo hữu, Thái Thượng tông là tông phái lớn siêu cấp xếp trong mười thứ hạng đầu của Liên Bang, lịch sử lâu đời, thực lực hùng hậu, có nhiều cường giả Kết Đan cùng với một đại tu sĩ Nguyên Anh, hơn nữa công pháp tu luyện công chính bình hòa, tuần tự mà tiến, tuyệt không có phiêu lưu bị tẩu hỏa nhập ma, là lựa chọn tốt nhất cho tu sĩ mới tấn thăng! Hoan nghênh đạo hữu tùy thời trưng cầu ý kiến, số của linh hạc truyền thư chính thức..."
"Tán tu Thủy Liên Tâm, năm nay 25 tuổi, cung chúc Lý đạo hữu bước vào Tu Chân giới, nguyện cùng tham thảo chân linh đại đạo cùng Lý đạo hữu, số linh hạc truyền thư..."