Nhìn Bạch lão đại vẻ mặt tủi thân và uất ức cùng nịnh nọt hỗn hợp, lại xen lẫn một chút vẻ mặt lòng đầy căm phẫn, Vân Tuyết Phong thực có chút không dám chắc. Hắn lại đi qua đi lại hồi lâu, vừa mở miệng, lại hỏi ra một câu thừa thãi: “Điều ngươi nói, đều là nói thật?” “Hoàn toàn là thật đó, Tuyết soái!” Bạch lão đại chỉ thiếu chưa đấm ngực dậm chân kêu oan, “Thuộc hạ ăn gan hùm mật báo, dám lừa gạt Tuyết soái nửa câu? Nếu không phải Hổ Sơn hầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.