Tiếng cười này làm Lý Diệu không rét mà run, giống như lại về tới trong khủng bố ngày xưa bị Yến Tây Bắc, Tiêu Huyền Sách, Lữ Túy, U Tuyền Lão Tổ, Vũ Anh Kỳ... bao phủ. “... Không.” Lý Diệu lẩm bẩm, thanh âm tuy thấp, ở trong tiếng cười điên cuồng của Lữ Khinh Trần cùng vòng xoáy hỗn loạn quanh mình, lại tỏ ra vô cùng kiên định, “Ta không thể làm như vậy.” Tiếng cười của Lữ Khinh Trần im bặt mà dừng lại. Hắn trừng mắt, ánh mắt một nửa âm lãnh một nửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.