“Cũng đúng, đợi tới sau khi tìm được điểm định cư của nhân loại, lại chậm rãi nghĩ cách thăng cấp đi.” Lý Diệu lầu bầu hai câu, nguyên thần hóa thành mấy trăm luồng hào quang màu vàng nhạt, từ trong tàu Kiêu Long tuôn trào ra từng luồng một, ùa vào trong cơ thể con rối linh năng “người vệ sinh vạn năng” xơ xác trước mắt, từng vòng một quấn quanh ở trên máy tính vỡ nát của nó, sau đó, thẩm thấu, khống chế, dung hợp! “Rắc rắc, rắc rắc!” Con Rối Linh Năng run nhè...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.