Mục lục
Tu Chân Tứ Vạn Niên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày sau, bắc bộ đất hoang, cách tòa thành trấn nhân loại gần nhất cũng phải hơn ngàn dặm, tiền tuyến của quân Liên Bang.

Trong một căn cứ quân sự phòng bị sâm nghiêm, pháo tinh từ như cài răng lược, hai mươi lăm khải sư đang tiến hành chuẩn bị trước khi xuất phát.

Chính là hai mươi học viên đã giành chiến thắng trong vòng đấu loại thứ hai của doanh trại huấn luyện Lôi Đình, cùng với năm huấn luyện viên tinh nhuệ nhất.

Bọn họ muốn tới sâu trong đất hoang, tiến hành một tháng tu luyện thực chiến.

- Phòng tuyến phía bắc do mấy ngàn tòa căn cứ quân sự tạo thành này chính là tối tiền tuyến của Tinh Diệu Liên Bang, vượt qua phòng tuyến này, trên danh nghĩa thì vẫn là quốc thổ của Liên Bang, nhưng hoàn cảnh lại ác liệt đến cực điểm, tồn tại các loại yêu thú cường đại và nguy hiểm không tưởng tượng được, căn bản không phải là nơi nhân loại có thể sinh tồn, quân đội bình thường cũng không thể đóng quân, chỉ có thể dựa vào những người tu chân chúng ta dọn dẹp định kỳ!

Mao Phong đi qua đi lại, lườm mắt, gầm rú:

- Mọi người kiểm tra tinh khải một lần cuối cùng đi, vào sâu trong đất hoang sẽ không có tiếp tế tiếp viện, không có trợ giúp, vạn nhất tinh khải xảy ra vấn đề, vậy sẽ rất phiền phức!

Lý Diệu ở trong tinh khải cẩn thận điều chỉnh thử, dùng thần niệm kích phát mỗi một tòa phù trận, ánh mắt dõi theo những con số đang liên tục biến hóa.

Đây là lần đầu tiên hắn rời khỏi phòng tuyến phía bắc Liên Bang, tới sâu trong đất hoang vắng vết chân người để tu luyện.

Tâm tình vừa có chút khẩn trương, vừa có chút kích động.

Hắn vẫn lựa chọn chiến khải Huyết Đao.

Trải qua một tháng duy tu và cải tiến nhiều lần, tham số tính năng của chiến khải Huyết Đao này đã hoàn toàn phù hợp với đặc trưng thân thể và phong cách tác chiến của hắn.

Hơn nữa để ứng phó với thực chiến, còn lắp thêm không ít pháp bảo công kích, vũ trang đến tận răng, hoàn toàn bất đồng với lúc thi đấu.

Chỉ khẩu pháo tinh từ hạng nặng "Toái tinh" chuyên dụng cho tinh khải đã tỏa ra khí tức huyết tinh, khiến người ta không rét mà run, ngay cả Yêu Binh cao cấp cũng có thể một pháo là chết.

- Kiểm tra đo lường xong!

- Kiểm tra đo lường xong!

- Kiểm tra đo lường xong!

Hai mươi lăm tinh khải tỏa ra quang hoa chói mắt, đứng thẳng giữa căn cứ quân sự.

Năm trăm binh sĩ đóng quân trong căn cứ quân sự này dứng thành hai hàng chung quanh bọn họ.

- Cúi chào!

Năm trăm binh sĩ đứng nghiêm, thực hiện quân lễ vô cùng tiêu chuẩn với hai mươi lăm người tu chân.

Quốc kỳ của Tinh Diệu Liên Bang, chiến kỳ Cửu Tinh Thăng Long, bay phất phới trên cột cờ cao mấy chục mét sau lưng bọn họ.

Binh lính của quân Liên Bang phần lớn là người thường, chỉ có thể đóng quân ở trong căn cứ quân sự, dựa vào công sự để phòng ngự.

Về phần tấn công, sẽ giao cho người tu chân.

Bởi vậy, những binh lính bình thường này dùng quân lễ biểu đạt kính ý chân thành nhất với người tu chân.

Dưới ánh mắt nóng rực của bọn họ, hai mươi lăm người tu chân lên bốn chiếc chiến xa tinh thạch hạng nặng chuyên dùng để chở tinh khải, cộng với bốn xe quân nhu, lái ra khỏi quân doanh chậm rãi đi vào sâu trong đất hoang.

Trừ hai mươi lăm tinh khải vũ trang hạng nặng ra, bọn họ còn mang theo năm mươi chiến thú khôi lỗi, tạo thành tiểu đội công kích hỏa lực cường đại.

Tinh thạch và tiếp tế tiếp viện trong xe quân nhu đủ cho bọn họ dùng trong nửa tháng.

Một xe quân nhu trong đó còn có thể cải tiến thành xe duy tu trên chiến trường, tiến hành duy tu và bảo dưỡng tinh khải.

Chạy thêm nửa tiếng về phía bắc. Phía trước xuất hiện một tòa tháp cao lấp lánh.

Đây là kiến trúc nhân tạo duy nhất bọn họ nhìn thấy trong hơn nửa tiếng này.

Dưới sự chỉ huy của Mao Phong, tất cả mọi người nhảy xuống khỏi chiến xa tinh thạch, đi tới trước tháp cao, đứng thành một vòng.

Tháp cao này dùng tinh thạch trong suốt như thủy tinh tạo thành, bên trên khắc mấy ngàn tòa phù trận, bốn phía còn có tám tháp tròn nho nhỏ, phối với với tháp cao, tạo ra vị đạo thần bí khó lường.

Nhắm mắt lại, thông qua linh căn để quan sát, có thể nhìn thấy, trên tòa tháp cao này có vô số linh ti, sắc thái sặc sỡ, không ngừng rung động, tỏa ra bốn phương tám hướng, lan tới tận cuối chân trời.

Giống như là một cái lưới dùng cầu vồng bện lại, lấy tháp cao làm trung tâm, khuếch tán ra toàn bộ thế giới.

Đây là Linh Cự tháp, dùng để phóng ra thần niệm, cấu thành linh võng.

Chỉ có trong phạm vi Linh Cự tháp bao trùm, có tín hiệu, linh võng mới có thể sử dụng bình thường, tiếp nhận và gửi thần niệm.

- Đây là một tòa Linh Cự tháp cuối cùng, cũng có nghĩa là văn minh nhân loại tới đây là hết rồi.

- Đi thêm về hướng bắc sẽ phải đi vào thế giới hắc ám không có mạng!

- Ta cho mọi người năm phút đồng hồ, có gì muốn nói thì nói đi, nhân lúc còn có mạng thì mau gửi tin đi đi!

Lời nói của Mao Phong khiến mọi người xôn xao.

Linh Cự tháp là pháp bảo vĩ đại nhất của là nhân loại từ trước tới nay.

Chính là dựa vào vô số tòa Linh Cự tháp, dựng lên mạng lưới linh năng mênh mông, khiến cho mọi người trên toàn thế giới có thể ngay lập tức câu thông với nhau, văn minh tu chân hiện đại mới có thể phồn vinh hưng thịnh như vậy.

Những học viên này trước kia cho dù là chém giết trên đất hoang, cũng vẫn là ở trong phạm vi linh võng bao phủ.

Cho dù tín hiệu đứt quãng, miễn cưỡng vẫn có thể câu thông với ngoại giới.

Nếu gặp nguy hiểm, có thể cầu cứu quân đội cùng với người tu chân ở chung quanh.

Nơi này là một tòa Linh Cự tháp cuối cùng của văn minh là nhân loại, đi thêm về hướng bắc thì sẽ không có mạng, cho dù gặp nguy hiểm, cũng không thể cầu cứu ngoại giới.

Một loại cảm giác cô độc vi diệu lập tức cắn nuốt bọn họ.

- Sắp mất mạng!

- Sắp phải mất mạng cả một tháng, thật đáng sợ!

Tất cả mọi người nhân lúc còn có mạng, vội vàng gửi linh hạc truyện thư, liên lạc với thân nhân bạn bè.

Lý Diệu nghĩ nghĩ, lấy phong cảnh tráng lệ rộng lớn ở sâu trong đất hoang làm bối cảnh, tự chụp một bức hình rồi gửi cho Đinh Linh Đang.

Phía dưới nhắn là:

Trước lúc bước vào U Ám Tuyệt Vực.

U Ám Tuyệt Vực chính là tên gọi chung của địa vực ở ngoài phòng tuyến phía bắc của là nhân loại, không được ánh sáng của nền văn minh nhân loại chiếu tới, cũng không có linh võng bao phủ.

Nơi này là đầu cuối của thế giới, là nơi Thiên Nguyên giới cách Huyết Yêu giới gần nhất, nơi có linh năng cuồng bạo hỗn loạn nhất, là sào huyệt có vô số yêu thú cường đại ẩn núp, cũng ẩn chứa thiên tài địa bảo vô cùng vô tận và mạch khoáng tinh thạch.

Bên trong U Ám Tuyệt Vực, linh năng dũng động như sóng to gió lớn, căn bản không có quy luật gì.

Một khoảng khắc trước còn là bầu trời sáng trong, chỉ nháy mắt sau lại thành mây đen dầy đặc, điện thiểm lôi minh.

Vô số tia chớp to như giao long quay cuồng trong mây, thỉnh thoảng lại thò nanh vuốt đánh xuống dất.

Dưới sự tàn sát bừa bãi của thiên nhiên, lực lượng của người tu chân trở nên rất nhỏ bé.

- Tản ra! Mọi người mau tản ra! Kích phát hộ thuẫn linh năng đến cực hạn đi!

Mao Phong biến sắc, gầm lên.

Mấy huấn luyện viên kinh nghiệm phong phú lập tức túm các học viên tránh ra trăm mét.

Ngay khi bọn họ vừa tản ra bốn phía. Rầm" một tiếng, một đạo thiểm điện giống như kim long đảo ngược, từ trong mây đánh thẳng xuống Linh Cự tháp.

Tám tháp tròn nhỏ ở bốn phía Linh Cự tháp lập tức kích phát ra pháp trận phòng ngự, ở phía trên Linh Cự tháp hình thành một vòng bảo hộ trong suốt màu vàng nhạt.

Chính là ngăn cản uy thế của thiên địa chi uy, sau một thoáng giằng co, tám tháp tròn nhỏ ầm ầm vỡ vụn, pháp trận phòng ngự tan thành mây khói, tia chớp tiến vào bổ nát Linh Cự tháp!

Tinh phiến vỡ vụn dưới sự kích thích của tia chớp giống như viên đạn phát ra tiếng rít rồi bắn tới bốn phương tám hướng.

May mà tất cả mọi người đã kích phát hộ thuẫn phòng ngự, tiếng va chạm liên tiếp vang lên, tinh phiến vỡ nát, mọi người lông tóc không tổn hao nhưng ai nấy đều kinh hãi.

- Dao động linh năng Linh Cự tháp tỏa ra quá cường liệt, một khi thiên địa linh năng trở nên cuồng bạo, cái đầu tiên phá huỷ chính là Linh Cự tháp! Đạo lý này, giống như là dưới thời tiết có sấm sét, sét khẳng định sẽ đánh trúng cột thu lôi trước.

Mao Phong nói:

- Dựng một tòa Linh Cự tháp phải hao phí nhân lực vật lực cực lớn, tiêu hao rất nhiều tinh thạch quý giá, mà hủy diệt nó thì lại rất dễ, đừng nói lôi điện có thể lập tức bổ nát Linh Cự tháp, cho dù là yêu thú cường đại cũng sẽ bị dao động linh năng Linh Cự tháp phát ra hấp dẫn, liều lĩnh đến muốn phá hoại nó!

- Cho nên, tuy rằng Linh Cự tháp là hạch tâm của linh võng, rất trọng yếu đối với nhân loại chúng ta, nhưng lại không thể xây dựng một cách không có hạn chế, có thể mở rộng tới đây đã là cực hạn rồi.

- Phía trước chính là U Ám Tuyệt Vực, một thế giới không có mạng. Một thế giới vô cùng đáng sợ, một thế giới chỉ có người dũng cảm mới có thể tung hoành ngang dọc.

- Nào những người tu chân, đi tới thôi!

Đội sấm sét và tia chớp, tiểu đội công kích xông về phía trước.

Khí hậu trong U Ám Tuyệt Vực vô cùng cuồng bạo, sét đánh sấm rền kéo dài một đêm mới dần dần bình ổn.

Mà thế giới sau khi đã bình ổn cũng hoàn toàn khác với ngoại giới.

Bầu trời có màu đỏ như máu tươi, mây vặn vẹo thành những vòng xoáy cực lớn đủ mọi màu sắc, không ít nơi còn lộ ra lỗ thủng, có thể nhìn thấy rõ sao.

Giống như đêm tối và ban ngày, đều mất đi giới hạn.

Thế giới bốn phía không hề hoang vắng, trên những dãy núi nhấp nhô trải rộng thực vật yêu hóa mà mọi người chưa bao giờ nhìn thấy, dưới sự tưới tắm của linh năng sinh trưởng rất to, cho dù là một gốc cỏ dại nho nhỏ cũng cao hơn đầu người, bên mép còn mọc răng cưa, dưới ánh nắng màu tím, tỏa ra quang mang yêu dị.

Trong núi rừng, truyền đến những tiếng gầm rú của yêu thú, giống như những quả bom tinh thạch, nổ ở xung quanh chiến xa, chấn cho da đầu mọi người ngứa ran.

- U Ám Tuyệt Vực là nơi sát nhất của Thiên Nguyên giới và Huyết Yêu giới, giữa hai thế giới sinh ra dẫn lực cường đại, sẽ va chạm với nhau!

Khi nghỉ ngơi, tất cả học viên đều ngồi vây thành một vòng tròn, nghe Mao Phong giảng giải quy củ trong U Ám Tuyệt Vực.

Trong tay Mao Phong cầm hai quả trứng yêu thú cực lớn, phân biệt giơ lên, nói:

- Quả trứng này đại biểu cho Thiên Nguyên giới, quả còn lại thì đại biểu cho Huyết Yêu giới.

Hắn từ từ đưa hai quả trứng lại gần nhau, đập nhẹ một cái.

Vỏ trứng rất dày, tuy rằng xuất hiện vô số vết nứt, nhưng lại không vỡ, miễn cưỡng dính vào với nhau.

- Thiên Nguyên giới và Huyết Yêu giới, giống như là hai quả trứng đập vào nhau. U Ám Tuyệt Vực chính là điểm chúng va chạm, những vết nứt này là đại biểu cho toàn bộ bầu trời của đất hoang.

- Vì sao trên đất hoang thường xuyên xuất hiện trùng động? Đó là bởi vì hai thế giới va chạm tạo ra khe nứt.

- Mà đất liền của Liên Bang, bầu trời giống như như là vỏ trứng nhẵn nhụi, bên trên căn bản không có lấy một khe nứt nào, tất nhiên liền sẽ không xuất hiện trùng động, chính như cái gọi là, ruồi bọ không bâu trứng không thủng.

- Các ngươi xem, điểm va chạm của hai quả trứng có phải nhiều vết nứt nhất, chạm nhẹ cái là vỡ không?

- Điều này cũng có nghĩa là, U Ám Tuyệt Vực là chỗ yếu nhất, nguy hiểm nhất của toàn bộ Thiên Nguyên giới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK