Vấn đề này lập tức hỏi cứng họng Lý Diệu, vò đầu bứt tai hồi lâu cũng chưa nghĩ ra nên trả lời như thế nào. “Thật ra...” Lý Diệu nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể nói: “Thật ra tối hôm qua tôi mãi không đi, ở lại chỗ này chiếu cố ngài đó, Ngưu ca, ngài quên rồi?” “Tôi quên cái quỷ a!” Trương Đại Ngưu nói: “Tôi nhớ rất rõ, cậu khẳng định đi rồi, lui một vạn bước mà nói, cho dù cậu thực sự không đi, ở lại chỗ này chiếu cố tôi, sau đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.