“Cháu không phải ý tứ này!” Mạnh Tiểu Lãng mặt đỏ tai hồng nói: “Cháu chỉ là cho rằng, cháu chỉ là cho rằng, oa, để cháu bình tĩnh một chút, nói cách khác, nếu ông nội mời Lý Diệu, vị ‘Tam giới chí tôn, liên bang truyền kỳ’ này, rất có khả năng đến nhà chúng ta ăn cơm?” “Không phải ‘có khả năng’, là thật sự tới, đương nhiên là nơi này, mà không phải tòa nhà kim bích huy hoàng kia của cha cháu.” Mạnh Giang cười tủm tỉm nói: “Chỉ là Lý Diệu ở trong khoang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.