“Oành! Rẹt!” Nước mưa tích tụ ở trên bầu trời rốt cuộc ở trong tia chớp lượn lờ và sấm sét nổ vang cuồn cuộn hạ xuống, trời đất nhất thời bị mưa rền gió dữ nhét đầy, mặt đất vừa rồi còn gió êm sóng lặng, trong giây lát đã biến thành vùng sông nước bưng biền. Ở sâu trong thần hồn Lý Diệu, cũng như là vô số tia chớp chợt nổ tung, đạt được ngàn vạn tia minh ngộ. Mỗi một giọt mưa trước mắt đều biến mất không thấy, thay thế vào đó là số liệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.