Mục lục
Tu Chân Tứ Vạn Niên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái đinh Kim Tuyền luyện chế, thoạt nhìn thì là màu xanh thẫm, nhưng chăm chú nhìn một lúc thì lại có thể từ trong xanh thẫm thấy được một đường kim tuyến rất nhỏ.

Xoay tròn một vòng cái đinh trước đèn, lại thấy ánh sáng lung linh, kim tuyến đan xen, tạo thành một mảng hoa văn vô cùng hoa lệ.

Giống như là ở bên ngoài cái đinh được phủ lấy một lớp vảy của yêu thú cường đại.

"Tát Long Lân!"

“Kim lão sư không ngờ dùng thủ pháp Tát Long Lân luyện chế cái đinh này thành đinh vảy rồng!"

Một nam sinh mập mạp không nhịn được kinh hô.

Hắn là người sùng bái trung thành nhất của Kim Tuyền, vừa rồi thấy thần tượng của mình chịu thiệt, trong lòng ngứa ngáy như bị khỉ gãi.

Cho tới lúc Kim Tuyền luyện ra đinh vảy rồng, hắn cuối cùng thở phào một hơi, vui vẻ ra mặt.

Tát Long Lân là bí thuật của Thiên Cực môn, khi luyện chế một số cấu kiện căn bản đơn giản, dùng thủ pháp Tát Long Lân, ở mặt ngoài phủ lên một tầng kết cấu giống như vảy rồng, dùng nguyên lý phỏng sinh học, khiến cấu kiện trở nên kiên cố, cường đại hơn.

Đinh được luyện chế ra từ cùng một nguyên vật liệu, dùng thủ pháp Tát Long Lân để tiến hành cường hóa, cường độ ít nhất đề thăng năm lần!

"Kim lão sư lợi hại quá, ta cho rằng thủ pháp Tát Long Lân chỉ có luyện khí sư thâm niên thế hệ trước trong Thiên Cực môn mới biết, không ngờ Kim lão sư mới hơn hai mươi tuổi đã thông thạo!

"Đúng vậy, hơn nữa bộ dạng khi luyện khí của Kim lão sư quá đẹp mắt, không giống như quái nhân này, luyện khí mà giống như là kẻ điên rút gân vậy."

"Cho dù là kẻ điên rút gân thì hắn cũng chẳng luyện ra được thứ gì tử tế, không phải chỉ là một cái đinh bình thường thôi sao? Ta cũng biết làm!"

Trong nháy mắt, hình tượng của Kim Tuyền ở trong lòng các thiếu niên lại một lần nữa trở nên cao lớn.

Luyện khí sư là chức nghiệp chú trọng thực tiễn nhất, ngoài miệng giỏi ba hoa chích choè thì có là gì?

Xét đến cùng vẫn phải nhìn công phu trên tay!

Hai mắt Lý Diệu híp lại, nhìn lướt qua đinh vảy rồng trong tay Kim Tuyền, khóe miệng khẽ động, không nói gì.

Đồng tử lại co rút lại đến cực hạn, phóng ra hai luồng sáng như mũi kim.

Hắn cũng thừa nhận, đây là một cái đinh cực phẩm.

Lôi Vĩnh Minh lão nhân cũng cầm lấy đinh vảy rồng vuốt vuốt mấy cái, lại lắc lư, không nói gì, lặng lẽ trả lại đinh vảy rồng cho Kim Tuyền.

Kim Tuyền thấy Lý Diệu á khẩu không nói được gì. Còn tưởng rằng hắn cam bái hạ phong, càng thêm đắc ý dào dạt, uy phong vừa bị đánh mất ngóc đầu trở lại, cười nói:

"Lý sư đệ, lò luyện khí ngươi cải tiến quả nhiên không tồi, vận hành rất thông thuận, lưu chuyển linh năng cũng không gặp trở ngại, hỗn hợp dịch làm lạnh là nguyên liệu bỏ vào cũng rất thuận buồm xuôi gió."

"Có điều dựa theo quy củ. Vẫn phải kiểm tra hai cấu kiện chúng ta vừa luyện chế, xem tính năng rốt cuộc như thế nào, chỉ cần tính năng không chênh lệch lớn là được!"

"Hai chúng ta đều luyện chế đinh, phải kiểm tra đo lường tính năng của đinh, đương nhiên là có rất nhiều pháp bảo và dụng cụ kiểm tra đo lường, có điều những thủ đoạn kiểm tra đo lường này đều rất tốn thời gian, rất lâu mới có thể đưa ra kết luận."

"Ta tin thực lực của quý trường. Còn có nhiều bạn học chờ ở đây, việc gì phải lãng phí thời gian? Không bằng thế này đi. Hai cái đinh của chúng ta dùng tốc độ cao va chạm với nhau, thông qua thanh âm va chạm, tia lửa cùng với dao động, cộng với tình hình hao mòn sau khi va chạm có thể đại khái nhìn ra tính năng của cái đinh."

"Chỉ có điều, loại 'phương pháp kiểm tra đo lường bằng va chạm' này ít nhất phải va chạm mấy lần mới có thể đưa kết luận, không biết cái đinh của ngươi có thể chịu được vài ba lần va chạm với đinh vảy rồng của ta không?"

"Nếu ngươi không có lòng tin thì thôi, chúng ta vẫn dùng phương pháp kiểm tra đo lường thường quy, tốn thêm thời gian thôi."

Lý Diệu ngây ra, nụ cười ở khóe miệng mang theo một tia hàn ý.

Trong giới luyện khí sư, "Phương pháp kiểm tra đo lường bằng va chạm" cũng được coi là một phương pháp khá thông thường. Áp dụng cho một số cấu kiện căn bản kết cấu đơn giản, có yêu cầu cao độ đối với độ cứng và cường độ.

Trong va chạm siêu cao tốc, cấu kiện va chạm sẽ nổ ra âm thanh, tia lửa và sóng xung kích, luyện khí sư kinh nghiệm phong phú có thể đại khái phán đoán ra tính năng của cấu kiện.

Có điều Kim Tuyền bỗng nhiên đề xuất muốn dùng phương pháp kiểm tra đo lường bằng va chạm, hiển nhiên là không có hảo ý.

Sâu trong đồng tử Lý Diệu, hỏa diễm càng cháy càng thịnh, cũng rất muốn biết thực lực của mình rốt cuộc là như thế nào, cắn răng nói:

"Được, cái đinh này của ta tuy rằng rất bình thường, nhưng chịu đựng vài ba lần va chạm với đinh vẩy rồng chắc vẫn không thành vấn đề."

"Mắc câu rồi!"

Kim Tuyền kích động.

Hắn nhận định lò luyện khí này là xuất phát từ tay Nguyên Mạn Thu.

Muốn từ trong trứng chim của vị "Nữ thần biển sâu" này tìm ra xương là rất khó!

Có điều, Kim Tuyền có lòng tin tuyệt đối đối với đinh vẩy rồng mà mình luyện chế, nghĩ thầm việc gì phải va chạm vài ba lần, chỉ cần một lần thôi là đủ để khiến cái đinh nát của Lý Diệu nổ tung rồi!

Như vậy ít nhiều cũng coi như là trút được giận, vãn hồi mặt mũi, thuận tiện cho mọi người thấy rõ bộ mặt trâng tráo của Lý Diệu.

Lông mi trắng của Lôi Vĩnh Minh lão nhân nhướn lên, nhìn chằm chăm Kim Tuyền, ánh mắt vô cùng phức tạp, bỗng nhiên nói: "Kim Tuyền, nếu là muốn dùng phương pháp kiểm tra đo lường bằng va chạm thì ngươi không thích hợp đâu, để ta!"

Kim Tuyền ngây ra rồi mừng rỡ như điên.

Lão gia tử không thể là không nhìn thấu tâm tư của hắn, không những không ngăn cản mà còn giúp đỡ?

Chẳng lẽ lão gia tử cũng nhìn ra Lý Diệu chỉ là cuồng đồ nói bốc nói phét, cho nên muốn cho hắn một bài học?

Kim Tuyền càng nghĩ càng cảm thấy chắc chắn, vui mừng rạo rực đưa đinh vẩy rồng ra:

"Thái sư phụ, mời!"

Lôi Vĩnh Minh lão nhân vươn hai tay gầy như củi ra, mười ngón tay khẽ động, hai cái đinh giống như bị sợi tơ vô hình túm lấy, từ trong tay Lý Diệu và Kim Tuyền bay ra giữa không trung!

Tóc bạc trên đầu Lôi Vĩnh Minh lão nhân dựng đứng, quanh người giống như lượn lờ một tầng tĩnh điện vô hình, mười ngón bắn rất nhanh, hai cái đinh dần dần tách nhau ra, ở trên không trung cách nhau chừng hai mươi thước thì xoay tròn với tốc độ cao.

Dưới sự chỉ huy của Nguyên Mạn Thu, các học sinh cao trung tất cả đều lui về phía sau hơn mười thước, đứng ở phía sau một phù trận phòng ngự.

Không ít người vẫn là lần đầu tiên quan sát phương pháp kiểm tra đo lường va chạm kích thích như vậy, châu đầu ghé tai, nhao nhao nghị luận:

"Các ngươi đoán xem, đinh nát mà quái nhân này luyện chế có thể chịu được mấy lần va chạm của đinh vẩy rồng?"

"Nhiều nhất là năm lần!"

"Ba lần, ta đoán nhiều nhất là ba lần, độ cứng của đinh vẩy rồng rất cao, ta nghe nói có một số người tu chân am hiểu ngự vật còn mua cả đống đinh vẩy rồng về làm ám khí, ngay cả vỏ ngoài của yêu thú cũng có thể đâm thủng!"

"Có thể một lần đập vỡ cái đinh của quái nhân này không?"

"Vậy thì... chắc là không đâu, quái nhân này vẫn có chút thực lực, đinh của hắn dù thế nào cũng có thể chống được hai lần va chạm của đinh vẩy rồng!"

Kim Tuyền đứng khoanh tay, dạt dào đắc ý như có gió xuân thổi vào mặt.

Hắn giống như đang ngửa cổ nhìn hai cái đinh, nhưng phần lớn tâm tư là dặt trên người Lý Diệu.

Khi hai cái đinh đen xì đó bị va nổ, hắn không muốn bỏ qua vẻ kinh ngạc, xấu hổ trên mặt Lý Diệu!

Lý Diệu lại hết sức chăm chú nhìn vào không trung, hai tay nắm chặt, gân xanh thô to nổi cả lên, tâm tình vô cùng khẩn trương.

Lôi Vĩnh Minh lão nhân điều khiển thần niệm. Hai cái đinh đều xoay tròn đến cực hạn, ma sát với không khí, phát ra tiếng rít chói tai!

Bỗng nhiên, hai mắt Lôi Vĩnh Minh lão nhân trợn lên, phát ra quang hoa rực rỡ, giống như hai chiếc đèn pha tinh thạch đột nhiên mở ra!

"Vù!"

"Vù!"

Phía trước hai cái đinh phân biệt sinh ra sương trắng.

Là âm chướng!

Hai cái đinh đã đều đột phá vận tốc âm thanh!

Dưới gấp hai lần vận tốc âm thanh, khoảng cách hai mươi thước ngay lập tức bị cắn nuốt, hai cái đinh va chạm với nhau!

Mọi người còn chưa nghe thấy thanh âm gì thì liền thấy một quả cầu ánh sáng rực rỡ bành trướng rồi sau đó thì có thứ gì đó vỡ vụn bắn ra.

Mấy mảnh vỡ va vào phù trận phòng ngự, phát ra tiếng đì đùng.

Cho tới lúc này, bọn họ mới nghe thấy tiếng oanh kích đinh tai nhức óc, tiếng ma sát khiến người ta ghê răng, cùng với thanh âm vỡ vụn của một cái đinh trong đó!

"Nổ rồi!"

"Đinh của Lý Diệu ngay cả một lần va chạm cũng không chịu nổi, đã bị đinh vẩy rồng va nổ!"

"Quá kém. Uổng cho ta vừa rồi còn tưởng hắn là cao nhân thân mang tuyệt kỹ, rõ ràng chỉ biết lý luận, nói đạo lý suông!"

"Chỉ biết lý luận thì có ích gì. Ngay cả một cái đinh mà luyện cũng chẳng xong, còn làm luyện khí sư gì nữa!"

"Đúng vậy, tuy rằng đinh vẩy rồng của Thiên Cực môn chúng ta có độ cứng khá cao, có điều đinh bình thường ít nhất cũng phải chịu được vài ba lần va chạm chứ!"

"Một lần đã nổ rồi, quá mất mặt?"

Hình tượng thần bí khó lường của Lý Diệu trong lòng các thiếu niên đã sụp đổ, triệt để trở thành một nhà lý luận chỉ biết nói bốc nói phét.

À, là một nhà lý luận khí lực rất lớn.

"Ha ha, 0.1 giây đã nổ, so với tưởng tượng của ta thì còn yếu hơn!"

Kim Tuyền ra sức cắn đầu lưỡi, cố nén cười, nhìn về phía mặt Lý Diệu.

Không ngờ tên cuồng đồ này da mặt dầy như vậy, chẳng nhìn ra vẻ mặt gì, mắt giống như được mài thừ tinh thạch đen, lấp lánh sáng, đang có chút đăm chiêu nhìn vào giữa không trung.

"Giả vờ, ngươi là đang giả vờ!"

Kim Tuyền hăm hở đang muốn lên tiếng thì phía sau bỗng nhiên truyền đến hai tiếng hét, là của nam sinh mập mạp đó.

Trong sân đấu, có một số mảnh vụn của đinh vỡ va vào phù trận phòng ngự rồi sau đó thì bắn ra, vừa hay rơi xuống cách hắn không xa.

Tên mập nhất thời hứng khởi, ngồi bệt xuống đất nhặt mảnh vỡ.

Hắn lại không biết rằng, đinh trong xoay tròn cao tốc rồi va chạm tích tụ lượng lớn nhiệt năng, giống như bị đốt cháy, lập tức khiến ngón tay bị bỏng.

Tiếng hét đầu tiên là do đó mà ra.

Tiếng hét thứ hai là tên mập vô cùng hoảng sợ phát hiện, mảnh vụn trên mặt đất có màu xanh thẫm, phủ đầy sợi vàng, giống như được bao phủ một lớp vảy rồng.

Không ngờ là mảnh vỡ của đinh vẩy rồng!

Chẳng lẽ trong va chạm tốc độ cao, trong nháy mắt bị đánh nổ, không ngờ lại là đinh vẩy rồng.

Tên mập ngây ra như phỗng, dạng chân ngồi bệt xuống đất, ngay cả đau đớn ở đầu ngón tay cũng hoàn toàn quên hết.

Miệng có hắn há to, đầu lưỡi lắc loạn trong cổ họng.

"Lý Tam Hảo, sao thế?"

Các học sinh đều chú ý thấy vẻ khác thường của tên mập, tất cả đều xông tới.

Tên mập chớp chớp mắt, hầu kết lên xuống cả nửa ngày vẫn không phát ra được một chữ, chỉ có thể dùng ngón tay vừa to vừa ngắn run rẩy chỉ về phía mảnh vỡ của đinh vẩy rồng.

Sau nửa giây, tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái kinh hãi, câm nín không nói được gì giống như tên mập.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không ai dám tin vào những gì đã thấy.

Kim Tuyền lão sư vô cùng đẹp trai, tiêu sái, lợi hại trong cảm nhận của bọn họ không ngờ đã thua, thua một cách thảm hại?

Vô số ánh mắt đồng loạt hướng về phía Kim Tuyền.

Tất cả mọi người đang chờ phản ứng của Kim Tuyền, phản kích trong tuyệt địa.

Thời khắc thế này sao có thể câm nín đứng nhìn, không chịu bước ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK