Bên trong sách hướng dẫn còn có một tấm bản đồ không gian ba chiều, giới thiệu về Hoàng Phong lĩnh, nơi diễn ra cuộc thi lần này.
Hoàng Phong lĩnh là một thế giới toái phiến gần giống như Thiên Nguyên giới, không thích hợp dùng để tu luyện, nhưng lại là sân diễn tập thực chiến tốt nhất.
Từ nam chí bắc dài khoảng hai mươi km dài, theo thứ tự chia làm khu bình nguyên, khu rừng cây và khu hẻm núi.
Trong đó có khu rừng cây rất nhiều đầm lầy, đồi núi, bụi cây, huyệt động ở chính giữa bản đồ là khu vực chiếm diện tích lớn nhất.
Nơi này hàng năm tràn ngập sương mù màu vàng nhạt, tuy rằng vô hại đối với cơ thể người, nhưng có chút quấy nhiễu tầm mắt, cho nên mới được gọi là Hoàng Phong lĩnh.
Có thể đoán được, khu rừng cây chính là chiến trường chủ của cuộc đấu đối kháng lần này. Ở địa hình rắc rối phức tạp và dưới sự quấy nhiễu của sương mù, biến số được đề thăng cực lớn, các tân sinh có thể sẽ gặp nhau ở những khu vực phòng thủ bất ngờ, triển khai một hồi tao ngộ chiến tàn khốc.
Địa hình như vậy quả thực là thiên đường của du kích chiến.
Lý Diệu thì không cao hứng chút nào.
Bởi vì điều kiện thắng lợi của hắn không phải là sinh tồn mấy giờ hoặc là mấy ngày trong Hoàng Phong lĩnh, mà là xuất phát tới vùng nam bộ của Hoàng Phong lĩnh, xuyên qua khu bình nguyên, khu rừng cây và khu hẻm núi, đưa bản đồ tới điểm tiếp ứng của Tân Hỏa minh ở phía bắc.
Mà đại bản doanh của Loạn Nhận đường thì được thiết lập ở trong khu hẻm núi dài hai km.
Hai sườn Khu hẻm núi đều là đá núi dựng đứng, ở giữa chỉ có một con đường quanh co nho nhỏ.
Không cần nghĩ cũng biết, Loạn Nhận đường nhất định sẽ bày ra trọng binh trong đại bản doanh.
Cho dù Lý Diệu có thể thành công phá vây trong hỗn chiến tại rừng cây thì cũng phải xông vào khu hẻm núi hai km này.
Không có con đường thứ hai để đi!
Huống chi, dựa theo bố trí, tuy rằng Loạn Nhận đường và Thiết Quyền hội là phe đối địch không đội trời chung với nhau. Nhưng Lý Diệu lại là một cao thủ tà đạo xú danh vang xa, trên người còn mang theo ngọc giản mà hai bên đều muốn chiếm cho bằng được.
Hai ngàn người đều sẽ coi hắn là mục tiêu công kích số một, trước khi lấy được ngọc giản, người ta khẳng định sẽ không sống mái với nhau, nói không chừng còn có thể liên thủ để tìm kiếm hành tung của hắn.
"Đúng là độ khó gấp ngàn lần."
Đầu Lý Diệu có chút đau đau.
Hắn chậm rãi xoa nắn huyệt Thái Dương, nghiên cứu lại bản đồ.
Bản vẽ mặt phẳng của thế giới toái phiến Hoàng Phong lĩnh này hình dạng như cây oliu, khu hẻm núi và khu bình nguyên ở hai bên rất hẹp, khu rừng cây ở giữa thì cực rộng.
Đại bản doanh của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường phân biệt đặt ở trên đỉnh của "Cây oliu" này.
Mà điều kiện thắng lợi của bọn họ chính là sau khi cướp được ngọc giản từ trên người Lý Diệu thì dưới sự vây đuổi chặn đường của đối phương, về tới đại bản doanh của mình, cắm tinh não cố định trong một giờ.
Trong lúc này nếu đại bản doanh bị đối phương công phá, rút được ngọc giản xuống thì sẽ phải tính lại thời gian.
Mà ưu thế duy nhất của Lý Diệu là hắn có thể sử dụng pháp bảo.
Nhưng tất cả pháp bảo, phải bao gồm trong danh sách pháp bảo được trường học chỉ định, sẽ không xuất hiện loại pháp bảo hung tàn đến cực điểm như "Thiên lôi địa hỏa"
Đương nhiên, hắn còn có năm ngày thời gian, có thể tiến hành cải tiến pháp bảo trong danh sách chỉ định.
Nhưng mang theo mang theo cuối cùng trừ binh khí phải có thể đựng được trong một túi lưng quân dụng tiêu chuẩn.
Giải thích Phía trường học đưa ra cũng rất hợp lý, đây là đào vong, không phải đánh giặc.
Không thể có người khiêng pháo oanh kích xoay sáu nòng, lưng đeo một thùng đạn to đùng, cộng thêm mười quả thiên lôi địa hỏa mà bỏ trốn được?
Huống chi, khu vực đầm lầy cây cối phức tạp rắc rối lại có sương mù quấy nhiễu tầm mắt, "Thần khí" như pháo oanh kích xoay sáu nòng căn bản chính là sắt vụn, ngoài làm chậm tốc độ, làm bại lộ mục tiêu ra thì chẳng có chút tác dụng nào.
Cho dù quy tắc cho phép, Lý Diệu cũng không định khiêng súng máy nặng trịch chạy trối chết trong rừng cây. Thế quả thực chính là tìm chết.
"Chỉ có thể mang theo một pháp bảo đựng vào trong túi đeo quân dụng tiêu chuẩn, tất cả pháp bảo còn phải lựa chọn trên danh sách được chỉ định. Tuy rằng có thể cải tiến nhưng chỉ có năm ngày thời gian?"
"Muốn một lần lấy được một vạn học phân, thật sự là còn khó hơn lên trời!"
"Tít tít!"
Khi hắn đang đau đầu suy nghĩ thì Đinh Linh Đang gửi linh hạc truyền thư.
"Ta vừa ra sức xin xỏ trường học, trở thành liên lạc viên giữa phía trường học và Tinh Hỏa minh trong cuộc thi lần này, xin hỏi minh chủ của Tinh Hỏa minh, bạn học Lý Diệu 'cao thủ tà đạo' nguy hiểm cực độ có thắc mắc gì về quy tắc thi đấu không?"
"Có chỗ nào không hiểu thì ta sẽ nhất nhất giải đáp; có yêu cầu gì ta cũng sẽ truyền đại lại tới trường học; có điều điều kiện giành chiến thắng đã được xác định, sẽ không sửa đổi đâu."
Đinh Linh Đang cười hì hì nói.
Nàng ta giống như rất thích thú khi nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của Lý Diệu.
Lý Diệu mắt điếc tai ngơ, đăm chiêu suy nghĩ, cho tới khi Đinh Linh Đang ngáp liên tục thì bỗng nhiên nói:
"Tiểu Linh tỷ, nếu đấu đối kháng là xuất phát từ thực chiến, mà ta sắm vai một cao thủ tà đạo ẩn núp mười năm trong địch doanh, chắc là nhân vật kiểu gián điệp, như vậy xuất phát từ thân phận này ta có thể đề xuất một số yêu cầu hợp với lẽ thường không?"
Đinh Linh Đang ngây ra, cong môi nói:
"Nói cụ thể một chút đi, ta sẽ không để ngươi lợi dụng sơ hở đâu!"
Lý Diệu mỉm cười, vươn một ngón tay ra nói:
"Đầu tiên, ta dùng ngọc giản đánh cắp cơ mật hạch tâm của Thiết Quyền hội, như vậy ngọc giản này khẳng định là do ta cung cấp?"
Đinh Linh Đang nhếch miệng cười, đắc ý dào dạt nói:
"Đã sớm đoán được ngươi sẽ gian lận trên ngọc giản rồi, không sai, ngọc giản có thể do ngươi cung cấp, nhưng phải là một trong những ngọc giản thông thường nhất trong năm loại được chỉ định trên danh sách pháp bảo, hơn nữa trước trận đấu một ngày ngươi phải nộp ngọc giản lên, sau khi phía trường học kiểm tra thì sẽ đưa thần niệm đặc thù vào, đại biểu cho cơ mật hạch tâm của Thiết Quyền hội."
"Ngươi không thể thay đổi được thần niệm trong ngọc giản này, càng không thể tiến hành bất kỳ cải biến có tính phá hoại nào với ngọc giản, phải đảm bảo ngọc giản này chính là loại thông thường nhất trong Tu Chân giới, về mặt ý nghĩa thì là ngọc giản mà bất kỳ ai nhìn cái cũng nhận ra!"
"Sợ chưa?"
"Chút thủ đoạn này của ngươi trường học há lại không biết?"
"Muốn từ dưới mí mắt của hai ngàn người của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường trộm đi một vạn học phân, nào có dễ dàng như vậy! Tỷ tỷ là hội trưởng tiền nhiệm của Thiết Quyền hội, sẽ không trơ mắt nhìn ngươi thực hiện được gian kế đâu!"
"Ngươi hay là ngoan ngoãn chờ mấy ngày. Chờ tỷ tỷ có rảnh thì cùng ngươi bắc thượng săn bắn đi!"
Lý Diệu bất vi sở động, vươn ngón tay thứ hai ra:
"Thứ hai, trong quy tắc nói ta chỉ có thể sử dụng pháp bảo trên danh sách, ta cảm thấy không công bình, thân là một gián điệp tâm tư cẩn mật. Chắc đã sớm đoán được việc phải đào vong ngàn dặm, như vậy luyện chế trước một hai kiện pháp bảo giữ mạng là chuyện rất hợp tình hợp lý, cho nên ta xin sử dụng một kiện pháp bảo mà ta tự luyện chế ra."
Lý Diệu gõ vào tai trái, "Ta xin sử dụng máy dò xét yêu thú. Đây là một loại pháp bảo loại phụ trợ sinh tồn nơi hoang dã, không hề có tính công kích, cũng sẽ không đột nhiên phát nổ. Điểm này phía trường học có thể tìm đạo sư của ta để chứng thực."
Đinh Linh Đang nghiêng đầu suy nghĩ một chút. Gật đầu nói:
"Tốt, yêu cầu này cũng không quá phận, đích xác phù hợp với phong cách hành sự của một gián điệp, phía trường học chắc sẽ đồng ý."
"Có điều, thứ này thực sự thần diệu vậy à? Ngươi gần đây kiếm được nhiều học phân đều là dựa vào thứ này sao? Lúc nào luyện chế một cái cho tỷ tỷ chơi nhé!"
Lý Diệu cười ha ha:
"Vẫn đang thí nghiệm trong thực chiến, có một số vấn đề nhỏ phải giải quyết, tốc độ dò xét yêu thú cũng có thể đề thăng một chút. Chờ giải quyết toàn bộ tỳ vết nào rồi khẳng định sẽ luyện chế ra một cái cho tiểu Linh tỷ, yên tâm đi!"
Nói xong, hắn vươn ngón tay thứ ba ra:
"Thứ ba, ta cần tư liệu cụ thể của hai ngàn người danh của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường, bao gồm thực lực, vũ kỹ bọn họ am hiểu cùng với những video chiến đấu. Tất cả tư liệu."
Đinh Linh Đang nhíu mày:
"Ngươi muốn những cái này làm gì? Thế sẽ bị hiềm nghi là ăn gian đấy?"
Lý Diệu lắc đầu:
"Không, ta cảm thấy đây là điều rất hợp lý."
"Bởi vì ta là một cao thủ tà đạo ẩn núp gần mười năm trong Thiết Quyền hội. Một gián điệp tâm tư kín đáo như vậy, trong mười năm này ta khẳng định sẽ sưu tập được tư liệu về thành viên của Thiết Quyền hội, mà Loạn Nhận đường là địch nhân lớn nhất của Thiết Quyền hội, tư liệu của môn nhân phái này khẳng định cũng nằm trong phạm vi mà ta sưu tập."
"Cho dù không có tư liệu về mọi người, ít nhất đối với mấy trăm cao thủ mạnh nhất của hai bên, ta khẳng định sẽ rõ như lòng bàn tay, nếu không thì không phù hợp với đề bài đặt ra."
"Hơn nữa, những tin tức này cũng không phải là tư liệu tuyệt mật gì, các học sinh hằng ngày đều công khai tu luyện, mọi người chọn vũ kỹ gì cũng có thể điều tra ra, rất nhiều người còn thích khoe video chiến đấu lên diễn đàn, chỉ cần cho ta một đoạn thời gian để tìm, ta cũng tự lọc ra được."
"Chỉ có điều hiện tại thời gian cấp bách, mới cần phía trường học thu thập chắt lọc hộ mà thôi."
"Nhưng nếu đúng là cao thủ tà đạo ẩn núp mười năm, hắn chắc có thể trong mười năm này thong dong điềm tĩnh mà thu thập, nói không chừng ngay cả cao thủ nào bị sưng dái cũng rõ ý."
Đinh Linh Đang nhìn hắn với vẻ hoài nghi:
"Nghe thì yêu cầu của ngươi cũng rất hợp lý, có điều luôn cảm thấy như có âm mưu gì đó."
Lý Diệu bĩu môi:
"Đương nhiên là có âm mưu, không có âm mưu thì bảo ta điên à mà đi đọ với hai ngàn cao thủ?"
Đinh Linh Đang suy tư một lát, gật đầu thật mạnh:
"Được, ít nhất thì ngươi cũng đã thuyết phục được ta, ta sẽ tận lực tranh thủ với phía trường học, còn yêu cầu gì khác không?"
"Còn một yêu cầu cuối cùng."
Lý Diệu chậm rãi giờ ngón tay cái lên:
"Nếu Lôi Đình Bôi là trận đấu quyết định phân phối tài nguyên sang năm của trường học, như vậy vạn nhất ta may mắn giành chiến thắng, có phải có nghĩa là năm học tiếp theo khoa luyện khí sẽ có nhiều tài nguyên hơn khoa đấu võ hay không?"
Đinh Linh Đang rùng mình:
" Ngươi thật sự cho rằng mình sẽ thắng à?"
"Đương nhiên."
Lý Diệu nói, "Liều thì sẽ thắng!"
...
Năm ngày sau, bóng tối trước bình minh.
Trong phòng luyện khí không bật đèn, lò luyện khí Thái A nhất hình giống như là là một rừng cây sắt thép đen xì.
Lý Diệu ngồi xếp bằng ở chỗ sâu nhất trong rừng sắt.
Trong bóng tối vươn tay không thấy năm ngón, chỉ có máy dò xét yêu thú vận chuyển với tốc độ cao, tỏa ra hồng quang mỏng manh, giống như là một con độc nhãn nguy hiểm.
Năm tiếng nữa, đấu đối kháng khoa viện tân sinh Lôi Đình Bôi sẽ bắt đầu!