Nộ Đào thành.
Ở nơi cách đại hải vạn dặm, một tòa thành trấn không ngờ dùng mệnh danh "Nộ đào" (song dữ), tựa hồ cũng là chuyện lạ.
Có điều khi lữ khách từ trên đoàn tàu tinh quỹ đi xuống, đứng phía sau tường kính cực lớn dõi mắt nhìn về xa xa, sẽ phát hiện một vùng “Hải dương" sóng to mãnh liệt.
Trên đồng hoang mênh mông bát ngát, bởi vì hàng tỉ năm có cuồng phong thổi quét, nham thạch bị thổi cho trùng trùng điệp điệp, cuốn thành bộ dạng giống như từng lớp sóng, giống như là một vùng biển phong hoá ngưng kết thành.
Vùng biển nham thạch này có hai màu đen đỏ.
Đen là màu của bản thân nham thạch.
Đỏ là máu tươi của vô số quân Liên Bang, người tu chân và yêu thú nhuộm thành.
Máu tươi của nhân loại và yêu thú đều thấm sâu vào trong nham thạch, cho dù là phá vỡ nham thạch vẫn có thể ở trong màu đen tìm được ít nhiều những điểm màu đỏ.
Khác với những thành trấn khác trên đất hoang, bốn phía Nộ Đào thành không có quân doanh đóng quân, cũng không có tường vây cao ngất trong mây để thủ hộ.
Nhân loại sống ở đây không cần tường vây, bởi vì đã rất nhiều năm rồi không có yêu thú cường đại cản gan tới xâm phạm tòa thành trấn này.
Hoàn toàn ngược lại, kẻ địch của Nộ Đào thành mới cần tường vây kiên cố nhất, dù vậy cũng chỉ giúp họ sống lâu thêm được vài giây mà thôi.
Không có bất kỳ tồn tại nào có thể ngăn cản cư dân của Nộ Đào thành, tường vây không được, răng nanh và giáp xác của yêu thú cũng không được.
Đây là Nộ Đào thành.
Đây là nơi có Đại Hoang Chiến viện, thiên đường của nam nhi nhiệt huyết!
Lý Diệu đứng sau tường thủy tinh cực lớn ở cửa ra của trạm xe nhìn rất lâu, cảm xúc không ngừng lên xuống giống như nham thạch đã phong hoá trên đồng hoang.
Sau lưng hắn còn có mấy trăm thanh niên trẻ tuổi, nhiệt huyết, đều là những tân sinh từ những đoàn tàu khác nhau vừa đi xuống.
Nhìn nhau cười, rất nhanh xác nhận được thân phận của đối phương, mọi người bất giác ưỡn ngực. Giống như từ lúc này bọn họ chính là một đoàn thể gắn kết không thể tách rời.
Đều người trẻ tuổi thần thái phơi phới, rất nhanh liền làm quen với nhau. Chỉ chốc lát sau là cửa ra liền vang lên những thanh âm ríu rít.
"Ta là người của Loạn Nhận đường, huynh đệ, ngươi là thuộc hội học sinh nào thế?"
"Ha ha, ta cũng là người của Loạn Nhận đường, xem như là người trong nhà rồi, nhìn cánh tay ngươi tráng kiện như vậy, vừa rồi ta còn tưởng rằng ngươi là người của Thiết Quyền hội!"
“Ngươi xem, trên người nữ hài tử ở đằng kia có nhiều hình xăm như vậy, quả thực là xăm từ đầu đến đuôi, nhất định là người của Quỷ Họa phù. Bỏ mẹ, nàng ta nghe thấy rồi!"
Vừa nghe lén các học sinh nói chuyện với nhau, Lý Diệu vừa suy tư về những tin tức vừa được biết từ trên sổ tay nhập học của tân sinh.
Đại Hoang Chiến viện đời trước là bình đài trao đổi vũ kỹ của các loại chiến sĩ trên hoang nguyên. Cho nên có phong cách tự do, nội quy trường cũng thoải mái, tôn trọng sự tự trị của các học sinh.
Nắm giữa các khoa viện không phải là lão sư, mà là học sinh học sinh, hội học sinh của từng khoa viên đều có quyền tự trị cực lớn, lão sư chỉ chỉ đạo, chỉ cần không vi phạm giới hạn, bình thường sẽ không can thiệp vào các hoạt động của hội học sinh.
Thiết Quyền hội, Loạn Nhận đường, Quỷ Họa phù, Liễu Diệp đao, đây là bốn tổ chức hội học sinh cường đại nhất của Đại Hoang Chiến viện.
Thiết Quyền hội là học sinh học sinh của người luyện thể, phàm là học sinh khinh thường sử dụng vũ khí, tin rằng thân thể là pháp bảo mạnh nhất đều sẽ gia nhập Thiết Quyền hội. Không ngừng trùng kích cực hạn của cơ thể người, luyện chế thân thể máu thịt thành máy móc giết chóc vô kiên bất tồi.
Loạn Nhận đường là hội học sinh kiếm tu, học sinh gia nhập Loạn Nhận đường đều sẽ có kỹ xảo sử dụng vũ khí lạnh vô cùng cao siêu, lý tưởng của bọn họ là trở thành kiếm tiên nhất lưu.
Liễu Diệp Đao là tổ chức của hội học sinh hệ y khoa.
Lúc ban đầu, Lý Diệu rất khó hiểu. Vì sao trong Đại Hoang Chiến viện lại có khoa y tồn tại, hơn nữa trình độ cao vô cùng, các lĩnh vực như cấp cứu chiến địa và ngoại khoa, thậm chí là ngang hàng với Viện Y học Thiên Đô.
Qua sự giải thích cẩn thận của sổ tay tân sinh, hắn mới hiểu được.
Đại Hoang Chiến viện là một trường đại học võ đấu, chuyên môn bồi dưỡng chiến sĩ, ham thích chém giết, tôn trọng thực chiến.
Trong thực chiến đương nhiên sẽ chịu các loại bị thương, có đôi khi bị thương tới chỉ còn lại nửa cái mạng cũng không có gì là lạ. Bất kể là thành viên của Thiết Quyền hội hay là Loạn Nhận đường, đều một đám điên dũng mãnh không sợ chết, cho dù đối mặt với yêu thú mạnh hơn mình gấp mười lần cũng sẽ kêu gừ gừ lao lên, tuyệt đối sẽ không nhăn mặt tới nửa cái.
Dưới tình huống như vậy, Đại Hoang Chiến viện liền xuất hiện một "Khoa y" chuyên môn trị liệu ngoại thương và phụ trách cấp cứu chiến địa.
Thông qua mấy trăm năm tích lũy, không ngừng đề thăng trình độ, không ít người bị trọng thương trên chiến trường, ngay cả Viện y học Thiên Đô cũng không thể trị được, đều sẽ được đưa đến bệnh viện ngoại khoa và khoa chỉnh hình thuộc khoa y của Đại Hoang Chiến viện để trị liệu.
Bác sĩ ở đây am hiểu sử dụng một loại dao giải phẫu được luyện chế từ lá liễu để tiến hành những thao tác tinh vi nhất, dần dà, Liễu Diệp Đao liền thành đại danh từ của bác sĩ đất hoang.
Về phần Quỷ Họa phù, đó là tồn tại khiến Lý Diệu kinh ngạc hơn cả Liễu Diệp đao. Nó không ngờ là tổ chức hội học sinh khoa nghệ thuật.
Lý Diệu nghĩ vỡ đầu cũng không hiểu, vì sao Đại Hoang Chiến viện lại có "Khoa nghệ thuật", hơn nữa thực lực còn mạnh như vậy, hất "Khoa luyện khí" mà hắn yêu thích ở phía sau.
Vẫn là sổ tay tân sinh giúp phá mở ảo diệu.
Tu Chân giới có một loại thần thông thập phần huyền diệu tên là "Linh Văn thuật", có thể dung nhập linh phù vào đồ án thiên hình vạn trạng, vẽ ở trên người, khiến người ta không cần tu luyện vẫn có thể có lực lượng cường đại.
Người tu chân nắm giữ loại thần thông này được tôn xưng là "Linh văn sư".
Ví dụ đơn giản nhất, linh văn sư vẽ một đạo hỏa diễm ở trên tay người tu chân, trong đó bao hàm phù trận hệ lửa huyền ảo phức tạp, khi người tu chân này đấm ra, có thể tự nhiên mang theo sự bùng nổ của linh năng hỏa diễm, căn bản không cần kết ấn, niệm chú.
Đây chỉ là linh văn đơn giản nhất, vận dụng cấp thấp nhất.
Linh văn đại sư chân chính có thể ở trong những hình xăm nho nhỏ, vẽ hơn trăm hơn trăm đạo linh phù, hơn nữa hoàn toàn dung nhập vào huyết mạch, hòa thành một thể với người được xăm!
Từ đó có thể hiểu rằng, linh văn sư quả thực là người phụ trợ mạnh nhất của người luyện thể.
Một người luyện thể trên người có đầy linh văn, tuyệt đối là tồn tại đáng sợ nhất trên chiến trường, không ai biết sau khi hình xăm và huyết mạch của hắn dung hợp, rốt cuộc sẽ diễn hóa ra thần thông khủng bố cỡ nào!
Mượn quan quân mắt đỏ mà Lý Diệu từng gặp trên đoàn tàu tinh quỹ mà nói, hắn chỉ là một người tu chân Trúc Cơ kỳ sơ cấp, theo lý thuyết thì tuyệt đối không thể trong nháy mắt bay lên trời cao mấy trăm thước.
Nhưng linh văn sư vẽ một đôi cánh ánh sáng ở sau lưng hắn, giúp hắn vào khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, vắt cạn sinh mệnh lực kích phát ra toàn bộ thần thông của cánh ánh sáng, lao thẳng lên trời. Đánh ra một kích vô cùng hoa lệ!
Khoa nghệ thuật của Đại Hoang Chiến viện chính là nơi chuyên môn bồi dưỡng linh văn sư, là tồn tại thành một phái riêng trên toàn Liên Bang, có thể ganh đua dài ngắn với Thiên Huyễn thư viện.
Thiết Quyền hội, Loạn Nhận đường, Liễu Diệp Đao. Quỷ Họa phù. . . Bốn hội sinh viên này chính là trụ cột của Đại Hoang Chiến viện.
Hàng năm 80% kinh phí và tài nguyên giáo dục của trường học đều sẽ chảy vào trong bốn hội sinh viên này, lão sư, sân bãi, thiết bị tốt nhất trong trường học cũng đều sẽ ưu tiên an bài cho bốn tổ chức lớn này sử dụng.
20% tài nguyên ít ỏi còn lại sẽ do mười mấy chuyên ngành bình thường khác tranh đoạt.
Thậm chí có không ít phái cấp tiến cho rằng, Đại Hoang Chiến viện sở dĩ xếp cuối "Cửu Đại" đều là do mười mấy chuyên ngành bình thường còn lại liên lụy, còn không bằng dứt khoát một đao chém đứt tất cả những chuyên ngành bình thường này, chỉ lưu lại Thiết Quyền hội, Loạn Nhận đường, Liễu Diệp Đao và Quỷ Họa phù, nói không chừng có thể xếp hạng cao hơn!
"Đầu tiên, phải đề thăng địa vị của khoa luyện khí vào bốn chuyên ngành trọng điểm." Lý Diệu nghĩ.
Đúng lúc này, phía sau truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng, một nam sinh đầu cắt cua cả kinh hỏi:
"Vị bạn học này, linh lực của của ngươi dao động mạnh quá. Không phải là.... Đã giác tỉnh linh căn, trở thành người tu chân rồi chứ?"
"Ồ!"
Lời này vừa nói ra, tất cả tân sinh đều xông tới, thập phần tò mò nhìn Lý Diệu.
Mọi người đã sớm nghe nói "Cửu Đại" Tàng long ngọa hổ, thiên tài tụ họp, không ngờ còn chưa vào trường đã thấy một yêu nghiệt sờ sờ trước mắt!
Lý Diệu bị mọi người nhìn cho có chút ngượng ngùng. Gật đầu nói: "Đúng vậy, ta chỉ vừa giác tỉnh, trình độ rất thấp, chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất mà thôi."
" Vừa giác tỉnh..."
Nam sinh đầu cắt cua kia trầm tư một lát, giống như nghĩ đến gì đó, lông mày nhướn lên, thốt "Chẳng lẽ ngươi chính là quái vật ở nhà ga giác tỉnh linh căn, sau đó đánh cho một người tu chân Luyện Khí kỳ tầng thứ ba vô cùng thê thảm?"
Lý Diệu sửng sốt, không ngờ chuyện này đã được truyền ra.
Lần này, tất cả các tân sinh đều điên cuồng!
Va chạm giữa người tu chân đều sẽ gây ra dao động linh lực. Người thường chưa chắc đã có thể cảm giác được, những tân sinh này đều là cao thủ linh căn đã khai phá hơn 80%, tất nhiên là cảm giác được.
Cho nên mọi người đều biết, ở nhà ga lâm thời có hai người tu chân xảy ra xung đột nho nhỏ.
Có điều lúc ấy đại bộ phận mọi người đều bị giám thị, không biết tình hình cụ thể, chỉ biết là một người tu chân Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất vừa giác tỉnh, đuổi dánh một người tu chân Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, đánh cho người đó thành đầu heo.
Trên đoàn tàu, mọi người đều nhao nhao nghị luận, tên Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất này thật sự rất mạnh, không biết là quái vật từ đâu chui ra.
Không ngờ là bạn học, cũng là tân sinh vừa vào Đại Hoang Chiến viện!
Trong nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn Lý Diệu đều trở nên khác hẳn, hâm mộ, sùng bái, cuồng nhiệt, sợ hãi. . .
"Đại Hoang Chiến viện không hổ là đại học hệ đấu võ đệ nhất Liên Bang, ngay cả loại mãnh nhân này cũng lựa chọn Đại Hoang Chiến viện, ta quả nhiên không chọn sai trường!"
" Áp lực, áp lực quá lớn, sau này học tập với loại mãnh nhân này, làm sao mà đọ được với người ta?"
"Ngươi nghĩ nhiều rồi quá bạn ạ, loại mãnh nhân này đương nhiên là do 'Giáo thụ' tự mình chỉ đạo, giảng bài cho loại tân sinh bình thường như chúng ta nhiều nhất là 'Giảng sư', căn bản là không thể so bì!
"Không biết vị mãnh nhân này là người luyện thể hay là kiếm tu?"
Nam sinh kia trên mặt tràn ngập vẻ sùng bái, kích động nói: "Vị bạn học này, có thể cùng học với cao thủ như ngươi là vinh hạnh lớn nhất của chúng ta! Không biết, ngươi thuộc về Thiết Quyền hội hay là Loạn Nhận đường?"
Câu này vừa được nói ra, đại bộ phận bạn học bất động thanh sắc bất động thanh sắc chia làm hai đoàn thể nhỏ.
Học sinh phía bên trái phần lớn là da sáng bóng, chiếu ra ánh sáng như kim loại, hơn nữa ai nấy đều có khớp xương lớn, quyền đầu phẳng, khi nhắm lại giống như là chiến chùy thiên chuy bách luyện.
Học sinh bên phải phần lớn là ánh mắt sắc như dao, trên tay đầy vết chai, vân tay của không ít người đã bị mài trơn, bên hông còn cắm binh khí dài ngắn.
Bọn họ phân biệt là thành viên của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường.