“Quả nhiên như thế!” Lý Diệu đã biết Quyền Vương nhất định hiểu lầm rồi. Ngẫm lại cũng đúng, thân phận mình bịa đặt ra, chẳng lẽ không phải vừa lúc là bí mật thật sự của Quyền Vương? Cơ duyên xảo hợp như vậy, khó trách Quyền Vương sẽ coi hắn là đồng loại. Lý Diệu nghĩ chút, nói: “Mọi người đều là người lưu lạc chân trời, hoàn cảnh bên ngoài hiểm ác như vậy, tự nên mở lòng, đồng lòng hợp sức mới đúng. Thành thành thật thật nói với ngươi, ta không phải trí tuệ nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.