Lý Diệu đầu tiên là học tập ngọc giản khai quật được từ trong phế tích.
Ngọc giản là một loại pháp bảo cực kỳ đặc thù, chuyên môn dùng để lưu giữ thần niệm, thường thường có thể trải qua ngàn năm, vỏ ngoài cực kỳ kiên cố, còn khắc phù trận đặc thù, đảm bảo thần niệm bên trong không mất đi.
Bởi vậy trong vụ nổ, có không ít ngọc giản được bảo tồn.
Đại bộ phận ngọc giản bên trong lưu trữ số liệu tu luyện và quá trình luyện khí, bằng vào thực lực hiện tại của Lý Diệu vẫn chưa thể phân tích hoàn toàn.
Có điều có một bộ phận nhỏ khác chính là bút ký dạy học, tâm đắc luyện khí cùng với lý luận riêng mới sáng tác được một nửa của các vị tiền bối khoa luyện khí.
Có thể nói, tòa nhà cao vạn trượng của lý luận luyện khí toàn bộ phái rễ cỏ chính là được dựng trên 'hòn đá tảng' không bắt mắt này.
Mà ngọc giản của Đinh Dẫn thì lại có chỗ bất đồng.
Đinh Dẫn là một luyện khí sư chủ lưu học thức uyên bác, lý niệm luyện khí của hắn thiên về phái tinh anh, giải thích lại vô cùng vững chắc, tạo cho người ta một loại cảm giác có lý có tình.
Đồng thời nghiên cứu lý luận của cả hai phe phái, bất kể là phái nào cũng đều có thể ba hoa xích thố, nhưng lại tranh phong tương đối, giống như là quan sát hai đại cao thủ đỉnh phong quyết đấu, khiến Lý Diệu sinh ra cảm giác hoa cả mắt.
Đấy vẫn chưa hết.
Trong Luyện Thiên tháp, Lý Diệu lại tiếp xúc với những giác phẩm luyện khí của Tu Chân giới cổ đại bốn vạn năm trước.
Lý niệm của thuật luyện khí thượng cổ có chỗ bất đồng với hai lưu phái lớn hiện đại, tuy rằng cũng tôn trọng sự đơn giản trực tiếp, nhưng trên chuyển hoán và quấn linh năng thì lại có khác biệt cực lớn, một bộ phận thiết kế và vận dụng phù trận hạch tâm thậm chí là hoàn toàn ngược nhau.
Thế này hay rồi, vào thời khắc "Hai đại cao thủ" đỉnh phong quyết đấu kịch liệt nhất, từ bên cạnh lại có “Cao thủ võ cổ” từ đâu chui ra, khiến cho chiến cuộc vốn đã rắc rối phức tạp lại càng thăng cấp toàn diện.
Tới về sau, tình huống thường thường sẽ biến thành Lý Diệu vừa bị quan điểm nào đó của Đinh Dẫn thuyết phục, cho rằng đây là chân lý không thể bàn cãi.
Kết quả trong ngọc giản các sư phụ phái rễ cỏ lưu lại, lại phát hiện một loại cách nói khác, hơn nữa có đại lượng số liệu để duy trì, toàn diện, ngắn gọn hơn. Không thể cãi lại, quả thực là là chân lý trong chân lý.
Đang lúc Lý Diệu liên tục gật đầu, tiếp nhận loại quan điểm này thì bất thình lình lại từ trong sách cổ của bốn vạn năm trước nhìn thấy một loại quan điểm "Hoàn toàn mới" phủ bụi đã lâu, hơn nữa nhìn qua thì ngắn gọn, rõ ràng, không thể bàn cãi hơn, giống như là là không thể dao động!
Cứ như vậy, tòa nhà lý luận mà Lý Diệu trong vòng một ngày xây dựng nên, nhưng sau một giờ lại hoàn toàn bị phá vỡ. Mà tín niệm kiên định hắn trong một giờ vừa dựng lên thậm chí sẽ bị phá nát một cách vô tình trong một giây.
Cả nửa tháng, cơ sở lý luận của hắn bị đánh nát hết lần này tới lần khác, lại hết lần này tới lần khác xây dựng lại, loại cảm giác vừa đau đớn và khoái hoạt này thật sự còn khó tả hơn cả Băng Hỏa Cửu Trùng Thiên.
Cuối cùng...
Học tập lý luận điên cuồng đã tới giai đoạn cuối, cách cuối tháng chỉ còn lại một ngày cuối cùng.
Mười một giờ năm mươi phút tối, thêm mười phút nữa là tới ngày hết hạn của Tân Nhân bảng đầu tiên
Hiện tại trên Tân Nhân bảng đã là cường giả như mây, cao thủ đầy rẫy. Một trăm thứ hạng đầu cơ hồ đều đã giành được hơn trăm học phân, điều này chứng minh bọn họ trong một tháng đã ít nhất học xong hơn năm mươi chương trình học lý luận.
Mà những thiên tài tu luyện xếp trong ba thứ hạng đầu thì không ngờ đã có được 200 học phân.
Sau tên của 90% người đều điểm chuế ba chữ Tiềm Long các lóng lánh.
Bọn họ đều là đặc chiêu sinh, đều là tiềm long, đều là tồn tại vô cùng hiếm có ở quê nhà.
Mà Lý Diệu. . .
Tên của hắn căn bản không xuất hiện trên Tân Nhân bảng. Một tháng này hắn luôn vùi đầu khổ tu trong Luyện Thiên tháp, bị các loại lý luận luyện khí hoàn toàn ngược nhau khiến cho đầu óc cháng váng, cơ hồ muốn hộc máu, căn bản không để ý tới những việc nhỏ như thi cử.
Cho nên tổng học phân của hắn vẫn là 0.
"Trong Đại Hoang Chiến võng, thi lý luận căn bản có thể thông qua thần niệm để tiến hành. Mỗi giây có thể truyền từ hơn trăm tới một ngàn suy nghĩ, một môn thi chỉ cần mười phút là đủ rồi."
"Còn cả một ngày nữa, để ta đánh hạ tất cả 88 khóa lý luận căn bản này."
Bên cạnh đống phế tích của khoa luyện khí, trong một tòa nhà nhỏ ba tầng, Lý Diệu ngồi xếp bằng giữa một đống ngọc giản, hai mắt lấp lánh sáng.
Hắc Dực kiếm lười biếng bay tới bay lui trên đỉnh đầu hắn.
Hai con thú khôi lỗi kim loại hình thái nhện bay qua lại rất nhanh, phân loại ngọc giản rồi đặt lên giá sách đặc chế.
Một tháng trước, trừ điên cuồng học tập tri thức trong Luyện Thiên tháp ra chính là điên cuồng nhặt rác trong phế tích.
Trừ ngọc giản, còn có đại lượng cấu kiện pháp bảo đã tổn hại nghiêm trọng, bất kể là có giá trị lợi dụng hay không, nói chung chỉ cần vẫn chưa triệt để biến thành cục sắt ra thì Lý Diệu đều nhặt về, giành giật từng giây tiến hành sửa chữa, thậm chí ngay cả lúc đi vệ sinh trên tay cũng sẽ mân mê mấy chục cấu kiện.
Một mặt là để kiếm thêm chút gia sản cho khoa luyện khí, mặt khác hắn đang thử ứng dụng những lý luận luyện khí vừa học được vào thực tế, dùng thực tế để kiểm nghiệm xem rốt cuộc là loại lý luận nào mới thích hợp với hắn nhất.
Dù sao nơi này có vô cùng vô tận cấu kiện pháp bảo, tùy ý để hắn sử dụng.
Hai thú khôi lỗi hình nhất chuyên môn dùng để sửa và bảo dưỡng ngọc giản này chính là Lý Diệu phân biệt dựa theo lý niệm luyện khí cổ đại và lý niệm luyện khí của phái rễ cỏ để sữa chữa phục hồi, nhìn qua thì không có gì khác nhau, nhưng phù trận khu động chủ yếu lại có khác biệt nho nhỏ, liên quan tới hai loại mô hình chuyển hóa linh năng khác nhau.
Lý Diệu chuẩn bị kiểm tra thử xem rốt cuộc là loại mô hình chuyển hóa nào có hiệu suất cao hơn, linh năng tiêu hao ít hơn, thời gian sử dụng lâu hơn.
Nếu có thể sưu tập đủ cấu kiện sẽ nghiên cứu ngọc giản của Đinh Dẫn thấu triệt hơn một chút, Lý Diệu vẫn muốn dùng phương pháp của phái tinh anh để sửa chữa một con thú khôi lỗi loại tương tự, so sánh cả ba con với nhau mới có thể đưa ra kết luận.
Trải qua một tháng học tập chuyên sâu, Lý Diệu không còn là kẻ ngu ngơ không biết trời cao đất rộng, hắn tất nhiên vẫn kiên trì lý niệm của phái rễ cỏ, nhưng hắn cũng thừa nhận, rất nhiều lý niệm của phái tinh anh đích xác có chỗ độc đáo riêng, có thể trở thành đạo luyện khí chủ lưu của Liên Bang trong mấy trăm năm qua cũng không phải là hư danh.
Có lẽ một ngày kia, hắn có thể dung hợp tinh hoa của thuật luyện khí thượng cổ và lý niệm luyện khí của tinh anh vào trong lý niệm của phái rễ cỏ, phát triển ra thuật luyện khí "Yêu tinh lưu" độc nhất vô nhị.
Có điều hiện tại. . .
Lý Diệu cười một cách quỷ dị, bốn sợi linh ti màu đỏ từ trán đột nhiên chui ra, vô thanh vô tức đâm tới Hắc Dực kiếm trong không trung.
Vào khoảnh khắc hắn vươn linh ti ra, từ trên Hắc Dực kiếm cũng có bốn sợi linh ti màu đen đỡ lấy linh ti của Lý Diệu.
Tổng cộng có tám sợi linh ti đỏ và đen giống như tám thanh phi kiếm quấn lấy nhau, trình diễn một hồi đại chiến mà mắt thường không thể nhìn thấy.
So sánh với một tháng trước, linh ti của Lý Diệu đã trở nên tráng kiện hơn, linh hoạt hơn, cực hạn kéo dài cũng dài hơn.
Có điều linh ti trên Hắc Dực kiếm cũng trở nên tráng kiện linh hoạt hơn, hai bên ngươi tới ta đi giữa không trung, công thủ đảo lộn, lực lượng ngang nhau!
Lý Diệu mỉm cười, từ trong hơn một ngàn huyệt khiếu ở tứ chi bách hải trào ra linh năng cường đại, tất cả đều tụ tập trong linh căn, không ngờ sinh ra sợ linh ti thứ năm, thứ sáu, thứ bảy…
Đến cuối cùng, từ trong linh căn không ngờ mọc ra hơn mười sợi linh ti, mỗi sợi linh ti đều dài ít nhất mười hai mười ba thước!
Mười sợi linh ti từ trong linh căn tách ra, đồng thời chiều dài của mỗi sợi linh ti đạt tới ít nhất mười thước. Đây là dấu hiệu đã tiến vào Luyện Khí kỳ tầng thứ hai!
Mà đây vẫn chưa phải là toàn bộ!
Khi mười sợi linh ti màu đỏ bao vây Hắc Dực kiếm, bỗng nhiên gập lại giữa không trung, mỗi một sợi linh ti đều xoay tròn chín mươi độ, độ thể hiện ra góc vuông vô cùng tiêu chuẩn, đan vào nhau thành một tấm lưới kín không kẽ hở!
Linh ti có thể xoay chín mươi độ, hình thành một góc vuông tiêu chuẩn, đây là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, chứng minh sự thao túng của người tu chân đối với linh ti đã đạt tới trình độ tùy tâm sở dục.
Nói một cách khác, Lý Diệu đã đột phá Luyện Khí ký tầng thứ ba!
Thời gian Một tháng, sau khi Lý Diệu tiêu hóa hấp thu yêu năng khổng lồ trên chiến trường, lại hết ngày này đến ngày khác ngâm mình trong khoang làm tỉnh táo siêu cấp, tốc độ hoạt động của tế bào não trường kỳ ở trạng thái 331%, thần hồn bất tri bất giác đã trở nên càng lúc càng cường đại.
Lại thêm hắn và Hắc Dực kiếm tình cờ nghĩ ra phương pháp tu luyện "Linh ti triền đấu", một khi rảnh là kích phát ra linh ti đánh nhau chết sống.
Linh ti dùng phương thức này này để tu luyện, chẳng những tráng kiện, nhanh nhẹn, dài hơn, nhanh hơn, cứng hơn linh ti của người tu chân bình thường mà hiệu suất cắn nuốt linh năng cũng đề thăng rất lớn.
Tuy rằng không ít đệ tử của hào môn đại tộc dựa vào tích góp đại lượng tài nguyên, cũng có thể trước lúc hai mươi tuổi đột phá Luyện Khí ký tầng thứ ba.
Có điều đối với vô danh tiểu tốt không hề có bối cảnh như Lý Diệu mà nói, có thể trong một tháng ngắn ngủi thăng liền ba cấp, tuyệt đối là một kỳ tích.
Nhìn lướt qua đồng hồ treo tường linh tử trên tường, vừa đúng mười hai giờ, Lý Diệu thu hồi linh ti, liếm liếm môi, khẩn cấp đăng nhập vào Đại Hoang Chiến võng.
Theo cuối tháng đã tới, chém giết tranh đoạt Tân Nhân bảng càng thêm kịch liệt, cảnh tượng trong chiến võng cũng đã xảy ra biến hóa, trời biến thành màu đỏ, bốn phía vang lên tiếng trống trận rung động lòng người, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, nóng lòng muốn thử.
Lý Diệu tâm niệm khẽ động, minh tưởng hai chữ "thi cử".
Vô số đạo lưu quang từ bốn phương tám hướng ùa tới, hóa thành tám mươi tám thủy tinh hình thoi đỏ như máu.
Mỗi một viên thủy tinh hình thoi bên trong đều ẩn chứa thần niệm khổng lồ, đại biểu cho tám mươi tám mươi cuộc thi.
Lý Diệu nhìn một lượt, ánh mắt tập trung trên một thủy tinh hình thoi góc cạnh rõ ràng, viên thủy tinh màu máu này lập tức trở nên chấn động.
"Tân sinh Lý Diệu, xác định muốn tham gia cuộc thi lý luận sơ cấp thân pháp Phi Yến Lưu Quang ư?"
"Xác định!"
“Bùm!"
Thủy tinh màu máu vỡ tan trên đầu hắn, những mảnh vụn màu máu xoay tròn cao tốc chung quanh hắn, biến ảo thành một cảnh tượng huyền bí.
Lý Diệu đứng thẳng trên hư không, dưới chân là vực sâu vô tận, vô số chim yến bay lượn trong cuồng phong, còn có mấy đạo hư ảnh trong suốt dùng chim yến làm 'đá kê chân', thi triển ra thân pháp vô cùng linh hoạt, vù vù vù, giống như yêu linh trong gió.
"Đầu tiên, xin dùng phương thức minh tưởng để tóm tắt nguồn gốc và truyền thừa của thân pháp Phi Yến Lưu Quang."
Trong gió truyền đến một thanh âm rất nhẹ nhàng.
Tinh thần Lý Diệu chấn động, bắt đầu đáp đề!