“Không ngại không ngại, không thô bạo không thô bạo, tôi tôi tôi, tôi cảm thấy ở dưới tình huống lúc đó, người đã phi thường nhẹ nhàng, thật sự!” Lý Diệu nghe được Trương Đại Ngưu dùng thanh âm sắc nhọn chói tai kêu khóc, “Đừng giết tôi, van các người đừng giết tôi, tôi cái gì cũng không biết, cũng hoàn toàn không muốn biết, tôi đều là bị ép, thật sự, tôi rất thành thật, rất nghe lời, tuyệt đối đừng giết tôi mà!” “Thả lỏng đi, Trương tiên sinh.” Thợ Săn phát ra tiếng cười trầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.