Lệ Gia Lăng một lần nữa sửng sốt. Lời Lý Diệu nói khiến hắn khổ sở suy nghĩ rất lâu, bản thân trong gương cũng bị một tầng hơi nước khó bề phân biệt bao phủ. “Ngươi nói hình như rất có đạo lý.” Ánh mắt Lệ Gia Lăng bỗng sắc bén đến tột đỉnh, hoàn toàn xé nát hơi nước, đâm thẳng mình trong gương: “Ngươi rốt cuộc là người nào, vì sao cảm giác ngươi tựa như biết tất cả? Hay là nói, ngươi không phải ngẫu nhiên xuất hiện, mà là luôn lấy ta làm mục tiêu?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.