“Keng!” Súng mũi tên nổ mini tính cả tay phải cầm súng của La Văn Diệu cùng nhau rơi xuống đất. Hắn như là bị đầm lầy vô hình chậm rãi cắn nuốt, vẻ mặt cứng ngắc mà quỷ dị đến cực điểm, dốc sức muốn cúi đầu xem xét cái tay cụt của mình, dưới cằm lại không di động được mảy may. Ba giây sau, “Phốc” một tiếng, áp suất máu cường đại đẩy cái đầu lên, “lộc cộc” lăn đến bên cạnh tay phải, trên mặt hãy còn lưu lại biểu cảm khó hiểu. Lồng ngực không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.