Chu Tú Vân dang hai tay, vẻ mặt ôn hoà, giống như muốn mang toàn bộ thiếu niên đều ôm vào trong lòng. Nếu lướt qua nội dung nói chuyện của cô ta, chỉ xem biểu cảm hiền lành cùng sau lưng cô ta phát ra “thánh quang” màu trắng ngà, thật đúng là như muốn ban cho các thiếu niên “phúc âm” rất lớn. Nhưng “phúc âm” này, lại làm toàn bộ thiếu niên đều không rét mà run, đặc biệt phẫn nộ. “Quá… quá… quá buồn cười rồi!” Sở Chi Vân rốt cuộc nhịn không được, tức giận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.