“Oành!” “Rắc!” “Rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt!” Lý Diệu chưa bao giờ thấy sấm sét đáng sợ như thế, mưa to thê lương như thế, nước lũ điên cuồng như thế! Rõ ràng là đang giữa trưa, trời đất lại một mảng tối tăm, mây đen nồng đậm tới mức không tan ra được kia không ngừng mấp máy, đen sì hướng mặt đất trấn áp xuống, làm toàn bộ sinh linh trong trời đất đều như là đặt mình trong dạ dày một con hồng hoang cự thú, không chỗ nào để trốn! Từng tia chớp liên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.