Đối với yêu cầu Lý Diệu đề xuất được sử dụng máy dò xét yêu thú trong đấu đối kháng cùng với nắm giữ tư liệu về hai ngàn học sinh, phía trường học sau khi suy đi tính lại, cuối cùng vẫn đồng ý.
Lôi Đình Bôi là lấy cờ hiệu thực chiến, trong thế giới chân thực, nếu đích xác có một gián điệp nguy hiểm như vậy, đúng là không thể hoàn toàn không biết gì về đối thủ của mình.
Huống chi, trường học cũng hy vọng Lý Diệu có thể kiên trì lâu, có thể chế tạo nhiều phiền phức hơn cho Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường, tạo ra một biến số nho nhỏ cho thi đấu đối kháng đã lặp đi lặp lại mấy chục năm rồi.
Cho Lý Diệu những tiện lợi có lẽ hắn có thể chống đỡ được . . . Ba mười phút?
Về phần điểm thứ tư thì không thể làm được.
Dù sao, Lôi Đình Bôi chỉ là một trong số các cuộc thi đối kháng của khoa đấu võ, chỉ là đọ sức giữa các tân sinh.
Sau khi Lôi Đình Bôi kết thúc, học sinh cấp cao niên của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường còn triển khai đọ sức kịch liệt hơn, đó mới là cuộc thi chính để quyết định việc phân phối tài nguyên.
Có điều sau khi phía trường học suy nghĩ thận trọng, vẫn công khai hứa hẹn:
Nếu Lý Diệu có thể vượt ra khỏi vòng vây, cướp đi Lôi Đình Bôi, chẳng những cá nhân hắn có thể có được phần thưởng một vạn học phân, sang năm phía trường học cũng sẽ đầu nhập tài nguyên cho khoa luyện khí, đề thăng gấp mười lần!
Phải biết rằng, đầu nhập của phía trường học năm nay cho khoa luyện khí chính là dựa theo quy mô dựa theo người để tính toán, mà sang năm khoa luyện khí cho dù được giữ lại, cũng không thể tuyển nhận mấy trăm học sinh, khẳng định phải đi lộ tuyến nhỏ mà tinh tế, nói không chừng chỉ tuyển được một hai lớp, nhiều nhất là một trăm học sinh.
Nói cách khác, chỉ cần Lý Diệu có thể cướp được Lôi Đình Bôi, tài nguyên tu luyện học sinh khoa luyện khí sang năm có thể hưởng thụ chia đều ra thì so với học sinh của khoa đấu võ có thể nhiều hơn mười, hai mươi lần!
Đây tuyệt đối là đãi ngộ cao nhất độc nhất vô nhị trong tất cả các trường đại học toàn Liên Bang.
Mà tất cả những điều này phải thành lập trên một điểm.
Đó chính là Lý Diệu ở dưới sự vây đuổi chặn đường của hai ngàn đại hán, vượt qua hơn mười dặm, giết ra một mảng trời!
"Tít tít!"
Tinh não phát ra nhắc nhở. Bảy giờ sáng
Trong nắng sớm, Lý Diệu bỗng nhiên đứng dậy, từ trong rừng cây sắt thep chậm rãi đi ra.
Khuôn mặt mặc dù có chút mỏi mệt, hai mắt lại sắc bén như hai thanh chiến đao hỏa diễm, có thể chặt đứt, làm tan chảy tất cả những gì cản phía trước.
Đêm qua, hắn đã chuẩn bị xong tất cả pháp bảo.
Mười hai tiếng tiếp theo, hắn chỉ lẳng lặng ngồi trong rừng sắt thép, nghiền ngẫm tâm cảnh của một cao thủ tà đạo.
Hắn nỗ lực suy tư, cảm ngộ. . .
Nếu thật sự có ba tông phái tu luyện Tinh Hỏa minh, Thiết Quyền hội, Loạn Nhận đường, nếu hắn đúng là một gián điệp nằm vùng mười năm, lúc vong mệnh thiên nhai, chỉ mành treo chuông, hắn rốt cuộc sẽ làm như thế nào?
Kế hoạch luôn được ấp ủ trong đầu mấy ngày qua dần dần đã trở nên rõ ràng.
Về phần có thành công hay không thì sau bốn tiếng nữa mới biết!
Tám giờ sáng.
Cách thi đối kháng bắt đầu còn ba giờ.
Chuyên khu thi đối kháng của tân sinh ở Đại Hoang Chiến võng đã bắt đầu trở nên náo nhiệt từ mấy ngày trước, lúc này đang sôi động đến cực điểm.
Lôi Đình Bôi năm ngoái chỉ là nội chiến giữa tân sinh của khoa đấu võ, học sinh khoa khác không quá chú ý.
Nhưng năm nay thì khác, có biến số Lý Diệu này. Vốn hàng năm là một ngàn đối một ngàn, giờ lại biến thành một đối với hai ngàn. "1 đối 2000" Mấy chữ to vàng lấp lánh này trực tiếp xuất hiện phía trên cùng của diễn đàn!
Bất kể là khoa đấu võ hay là khoa khác, lòng hiếu kỳ của tất cả học sinh đều bị kích phát đến đỉnh điểm.
Mọi người đều muốn biết, Lý Diệu trong thi đối kháng rốt cuộc sẽ ứng đối với hai ngàn đối thủ lưng hùm vai gấu, vũ trang hạng nặng, đằng đằng sát khí như thế nào?
Thi đối kháng còn chưa bắt đầu, chủ đề về suy đoán chiến thuật trên diễn đàn bay đầy trời, các học sinh đều đoán chiến thuật của Lý Diệu:
"Lý Diệu nhất định sẽ nắm chặt thời gian trốn vào khu rừng cây, dựa vào địa hình phức tạp để vật lộn với hai ngàn đối thủ."
"Hoàng Phong lĩnh rất lớn, lại tràn ngập sương mù, là chiến trường du kích chiến tốt nhất. Hai ngàn người cho dù toàn bộ tiến vào khu rừng cây, cũng không đủ để triển khai tìm kiếm kiểu trải thảm, nếu vận khí của Lý Diệu đủ tốt có thể tìm được đường ra trong lưới!"
"Hơn nữa thực lực của hắn rõ ràng là trên mọi người, chỉ cần không gặp phải cao thủ cấp số như Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn, đối với người khác thì hoàn toàn có thể miểu sát!"
Chủ đề này được đăng không tới hai phút, lập tức bị các bình luận phản bác nhấn chìm:
"Ngay cả ngươi cũng có thể nghĩ ra, chẳng lẽ Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn lại không nghĩ ra được?"
"Chiến trường chủ của trận đấu lần này thiết lập ở khu rừng cây, nhưng Lý Diệu nếu muốn giành chiến thắng lời thì nhất định phải xuyên qua khu hẻm núi dài hai km, hai sườn khu hẻm núi là vách đá cao vút, ở giữa là một con đường hẹp quanh co, đại bản doanh của Loạn Nhận đường đặt ở giữa đường hẹp này, chỉ cần phái mấy người chặn đường, Lý Diệu có mạnh thì cũng làm được gì? Có thể một phát miểu sát được mấy chục người à?"
"Mà chỉ cần hắn lộ ra một tia tung tích, hơn một ngàn chín trăm người còn lại sẽ liều lĩnh vây bắt chặn đường, vòng vây sẽ càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng chính là bắt ba ba trong rọ, không có một chút cơ hội nào!"
Trong nửa ngày, các chủ đề phân tích chiến thuật có tới mấy trăm bài, hơn vạn bạn học thảo luận mấy chục vạn chữ, kết luận duy nhất chính là chỉ cần hai ngàn người của Loạn Nhận đường và Thiết Quyền hội có thể giữ được đầu óc tỉnh táo, trước tiên giết chết Lý Diệu, sau khi giành được ngọc giản thì triển khai đối kháng toàn diện, như vậy Lý Diệu chắc chắn sẽ thua, không có một chút khả năng cướp được Lôi Đình Bôi.
Mà bất kể là từ thiết lập quy tắc thi đấu, thân phận của hai bên cùng với phát ngôn của nhân vật lĩnh quân hai bên lúc trước cho thấy, bọn họ sao có thể đầu óc mơ màng, cho Lý Diệu cơ hội tọa sơn quan hổ đấu?
Thế là, hai tiếng rưỡi trước khi thi đối kháng bắt đầu, chủ đề thảo luận liền từ chiến thuật của Lý Diệu biến thành hắn có thể kiên trì được bao lâu.
Bởi vì ở trong mắt mọi người, tiếp tục thảo luận chiến thuật của Lý Diệu là là không có ý nghĩa, bất kể hắn chọn dùng chiến thuật gì cũng phải thua không nghi ngờ gì nữa!
Trong một chủ đề thăm dò có người tham dự nhiều nhất, có 57% tham dự người cho rằng Lý Diệu trong nửa giờ sẽ bỏ vũ khí đầu hàng; có 22% tham dự người cho rằng Lý Diệu sẽ kiên trì được một giờ mới bị bắt sống; có 15% tham dự người tin rằng Lý Diệu có thể kiên trì chín mười phút.
Về phần nhân số tin Lý Diệu có thể giành chiến thắng là 0, một người cũng không có.
Chín giờ sáng.
Cách lúc thi đối kháng bắt đầu còn hai giờ.
Tổng bộ Loạn Nhận đường, hàn quang lấp lánh, đao kiếm như rừng, một ngàn tân sinh đã tập kết xong. Sát khí ngút trời, ép cho người ta không thở nổi.
Phía trước còn có một màn hình lượn quanh, liên tục phát video chiến đấu, nhân vật chính là Lý Diệu!
Chẳng những có cảnh hắn chiến đấu ở thành phố Thanh Trạch, còn có màn biểu diễn có tính chấn động của hắn ở Ma Giao đảo trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn một năm trước.
Triệu Thiên Trùng đứng trước màn hình, môi nhếch lên, mặt ác liệt, hai mắt đỏ rực, tiến hành lần cổ vũ cuối cùng với chín trăm chín mươi chín người nổi bật nhất trong các tân sinh của Loạn Nhận đường:
"Các vị bạn học, mọi người đều biết, Lôi Đình Bôi là vinh dự cao nhất mà tân sinh có thể đạt được, đồng thời còn liên quan tới việc sang năm mọi người có thể đạt được bao nhiêu tài nguyên, cho nên, không cần ta phải nói nhiều, mọi người nhất định phải cố gắng hết sức trong thi đối kháng, chiến đấu tới cùng vì vinh quang của Loạn Nhận đường, cũng vì tiền đồ của bản thân."
"Có điều, năm nay Lôi Đình Bôi khác với năm ngoái, chẳng những có đối thủ cũ là Thiết Quyền hội, còn có thêm kẻ địch mới Tinh Hỏa minh. Tuy rằng Tinh Hỏa minh chỉ có một học sinh dự thi, nhưng ta tuyệt đối không hy vọng bất kỳ ai xem thường học sinh này. Bởi vì, hắn là Lý Diệu, kên kên Lý Diệu!"
"Video chiến đấu của Lý Diệu mấy ngày nay mọi người đã nghiên cứu rất nhiều, tất cả đều hiểu, thực lực của hắn tuyệt đối không kém ta. Hơn nữa là một chuyên gia du kích chiến đấu trong rừng cây, ở khu rừng cây hình phức tạp rắc rối, nói không chừng có thể phát huy ra sức chiến đấu còn hung hãn hơn cả ta, còn có thể sử dụng các loại pháp bảo cổ quái!"
"Bởi vậy, ta nhắc lại một lần cuối cùng. Thiết Quyền hội tất nhiên là đại địch của chúng ta, nhưng Lý Diệu cũng là một đối thủ nguy hiểm nhất, trong thi đối kháng, chúng ta phải coi Lý Diệu là mục tiêu công kích ưu tiên, trước tiên trừ bỏ biến số này, cướp ngọc giản về tay rồi sẽ đối kháng với Thiết Quyền hội!"
"Tin rằng với trí tuệ của Lỗ Thiết Sơn, hắn cũng sẽ dặn dò bên Thiết Quyền hội như vậy, đây là hẹn ngầm giữa hai bên, ngàn vạn lần không thể phá vỡ, hiểu chưa?"
"Hiểu rồi!"
Chín trăm chín mươi chín kiếm tu thanh niên gầm lên, nhiệt huyết sôi trào.
"Tốt lắm, tiêu diệt Lý Diệu, cướp ngọc giản rồi va chạm chính diện với Thiết Quyền hội, giành lấy thắng lợi cuối cùng!"
Triệu Thiên Trùng vác chiến kỳ của Loạn Nhận đường lên vai, ra sức vung lên, chiến kỳ bay phất phới:
"Thành viên của Loạn Nhận đường xuất phát!"
Cơ hồ là cùng lúc, ở tổng bộ Thiết Quyền hội, Lỗ Thiết Sơn cũng khiêng chiến kỳ của Thiết Quyền hội hiên ngang bước ra.
Chín trăm chín mươi chín thanh niên lưng hùm vai gấu, cơ bắp cuồn cuộn đi sau lưng hắn, trên người mỗi người đều vẽ linh văn trông rất sống động, tỏa ra khí trường cường đại không giận mà tự có uy.
"Trước tiên tiêu diệt Lý Diệu, cướp lấy ngọc giản rồi nghiền ép Loạn Nhận đường, thắng lợi cuối cùng nhất định thuộc về chúng ta!"
"Các huynh đệ của Thiết Quyền hội, theo ta!"
Mười giờ sáng.
Cách lúc thi đối kháng bắt đầu, còn một tiếng cuối cùng.
Hơn mười toa xe bay xa hoa vô thanh vô tức đi vào Đại Hoang Chiến viện.
Ngồi trên xe đều là cao tầng của các tông phái đấu võ trong đất hoang, là khách quý đặc biệt của Lôi Đình Bôi lần này.
Một bộ phận kinh phí giáo dục rất lớn của Đại Hoang Chiến viện đều đến từ sự tài trợ của những tông phái này, đối với những tông phái này mà nói, Đại Hoang Chiến viện giống như một trung tâm đào tạo trẻ.
Sau một năm đương nhiên phải xem trung tâm đào tạo trẻ này bồi dưỡng ra được những mầm móng tốt gì.
Nếu là người mới rất có tiềm lực, sẽ đầu tư trọng điểm cho hắn, nói không chừng còn có thể ký hợp đồng ngay với hắn, mời chào hắn gia nhập liên minh.
Tựa hồ là bị tin tức trong hai mươi bảy năm qua lần đầu có ba hội học sinh tham gia thi đối kháng kích phát hứng thú, danh sách khách quý năm nay có thể nói là rất xa hoa, không ít tông phái đều phái ra cao tầng cấp bậc trưởng lão tới tham gia.
Bách Chiến Đao minh phái ra phó minh chủ Long Văn Huy.
Ma Quyền môn cũng phái ra trưởng lão Bạch Mộc Thần.
Đây đều là người mạnh siêu cấp hung danh hiển hách giết từ trong núi thây biển máu, tung hoành trên hoang nguyên mấy chục năm qua, đều là cảnh giới từ Kết Đan trở lên!
Như vậy, cộng với hiệu trưởng Hùng Bách Lý của Đại Hoang Chiến viện, chủ nhiệm khoa khoa đấu võ Hạ Viêm Diễm, tổng cộng có bốn cường giả Kết Đan và mấy chục cao thủ từ Trúc Cơ kỳ cấp cao trở lên, ở trong đại sảnh giành cho khách quý quan sát cuộc thi này.
Mười giờ năm mươi lăm phút sáng.
Cách thi đối kháng khoa viện tân sinh Lôi Đình Bôi còn năm phút đồng hồ.