Bởi vậy, ba năm trôi qua, trừ trong phòng khắp nơi đều phủ một lớp bụi dày ra thì không có biến hóa gì khác. Ánh mắt Lý Diệu lướt qua mỗi một ngóc ngách của căn phòng, có chút kinh ngạc phát hiện, phòng so với trong trí nhớ của hắn thì nhỏ hẹp đi nhiều quả thực giống như một cái chuồng bồ câu. Nhưng trong trí nhớ đây lại là cả trời đất của hắn, từng để lại vô số hồi ức tốt đẹp. Trong đầu Lý Diệu từng hình ảnh quen thuộc giống như đèn kéo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.