Tuy đối phương vẫn quỳ một gối xuống đất, cung kính đến tột đỉnh đối với hắn, nhưng Lý Diệu vẫn cảm thấy Địch Phi Văn này khó chơi tới cực điểm. Trầm ngâm một lát, hắn cố ý nói: “Nếu ta cố ý không theo thì sao?” “Ngài hẳn là biết, người tu tiên thật sự tuyệt đối không phải hạng người tham sống sợ chết, đạo lý ‘Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành’, chúng ta cũng có biết đôi chút.” Địch Phi Văn bình tĩnh tự nhiên nói, “Khi chúng ta lựa chọn thần phục một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.