Giờ phút này chính là thời điểm tối tăm nhất trước khi trời sáng, trong trời đất nhộn nhạo những mảng mây mù mơ hồ không rõ, toàn bộ thế giới như bị quái thú cắn nuốt, rơi vào trong dạ dày hôi thối, chỉ có một ngọn đèn lẻ loi của quán ăn đêm đối kháng bóng tối nồng đậm. Mộng Lữ Nhân hẳn là đang ngủ, Lý Diệu không chắc gọi sớm như vậy cho người ta, sẽ khiến người ta mất hứng hay không. Nhưng, cẩn thận ngẫm lại, từ cảm xúc giữa những hàng chữ Mộng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.