" Sao lại thế này?"
Trong đám người đầu tiên là lặng yên như tờ, một lát sau thì bùng nổ, tiếng hét kinh hãi vang lên không dứt.
"Chẳng lẽ hắn tu luyện thần thông tuyệt thế gì đó, đánh linh năng vào trong cơ thể Kim Giáp Đao Lang, ẩn núp trong huyết mạch, là tới khoảnh khắc cuối cùng mới nổ ra."
Lỗ Thiết Sơn toát mồ hôi.
Trong Ma Quyền môn cũng mấy loại thần thông tương tự, nhưng đây đều là công pháp cấp cao cường giả từ Trúc Cơ kỳ trở lên mới có thể tu luyện.
Chỉ bằng vào Lý Diệu, sao có thể?
Triệu Thiên Trùng nhìn chằm chằm điều khiển từ xa trong tay Lý Diệu, lắc đầu nói:
"Không phải thần thông, là bom!"
Lỗ Thiết Sơn kêu lên thất thanh:
"Bom? Hắn từ lúc nào gài nhiều bom như vậy lên trên người Kim Giáp Đao Lang? Hơn nữa giáp xác của Kim Giáp Đao Lang vô cùng trơn nhẵn, gắn bom vào sao được?"
Triệu Thiên Trùng có chút suy sụp, lẩm bẩm nói:
"Chúng ta vẫn quá xem nhẹ bạn học Lý Diệu, cho rằng hắn thân cường thể tráng, năng lực đỡ đòn mạnh, nên lựa chọn lấy cứng đối cứng với Kim Giáp Đao Lang. Cho đến lúc này ta mới hiểu, đây đều là cạm bẫy, là để che giấu sát chiêu của hắn!"
Lỗ Thiết Sơn sửng sốt, nhãn châu chuyển động, dường như hiểu ra gì đó, vẻ mặt càng kinh hãi hơn.
Triệu Thiên Trùng thấy mặt thấy hắn mặt cắt không còn giọt máu, biến hắn đã nhìn thấu thì gật đầu nói:
"Đúng vậy, chỉ sợ đúng như ngươi nói, bạn học Lý Diệu sở dĩ lấy cứng đối cứng với Kim Giáp Đao Lang chỉ là để khiến Kim Giáp Đao Lang choáng váng, hơn nữa là để kéo gần cự ly."
"Vào khoảnh khắc cự ly giữa hai bên bằng 0 thì thần không biết quỷ không hay gài một số bom mini lên trên người Kim Giáp Đao Lang."
“Về phần những bom này sao có thể dính vào được giáp xác trơn nhẵn của Kim Giáp Đao Lang thì ta cũng không biết."
"Mỗi một lần va chạm, hắn có thể đã gài lên mấy quả bom mini."
"Sau hơn mười lần va chạm, trên những chỗ yếu hại của Kim Giáp Đao Lang đã dính mấy chục quả bom mini."
"Bản thân con yêu thú này vốn đã bị trọng thương, nó không để ý tới thương thế, điên cuồng chạy trốn, trên đường phi hành cao tốc. Mấy chục quả bom đồng thời phát nổ thì làm sao mà không chết được."
"Nhiều bom như vậy, bạn học Lý Diệu cũng không thể một lần mang hết bên người, chúng ta cho rằng mỗi lần hắn lui về bên cạnh giá binh khi đều là để đổi một loại binh khí mới, coi Kim Giáp Đao Lang trở thành vật thí nghiệm để kiểm tra uy lực của pháp bảo.”
"Đây tất nhiên cũng là một trong các mục đích. Nhưng mục đích quan trọng nhất là dùng đổi binh khí để che giấu, lấy ra nhiều hơn bom mini."
"Trí tuệ của Kim Giáp Đao Lang cực cao, nếu bị nó nhìn thấy bạn học Lý Diệu tay cầm một đống bom, khẳng định đã sớm bỏ trốn mất dạng."
"Chỉ có dùng loại biện pháp này, mới có thể gắn mấy chục quả bom mini lên giáp xác của nó mà nó vẫn ngây ngô, đến chết cũng không phát hiện."
Triệu Thiên Trùng cười khổ một tiếng, tiếp tục nói:
"Bạn học Lý Diệu hiểu rất rõ nhược điểm lực công kích không đủ của mình, không ngờ nghĩ ra loại chiến pháp quỷ dị này, phát huy ưu thế tốc độ tay của mình đến cực hạn."
"Ta cẩn thận nhớ lại, mới có thể mơ hồ nhớ ra, hắn vừa rồi làm ra một số động tác nhìn như rất dư thừa."
"Vốn tưởng rằng hắn không am hiểu tấn công. Cho nên tay chân luống cuống, nên không để ở trong lòng."
Hiện tại mới biết đó chính là hắn đang gài bom mini."
"Nếu chúng ta là kẻ địch. Lúc giao thủ, hắn thần không biết quỷ không gắn một số bom lên người chúng ta, ngươi cảm thấy hậu quả sẽ như thế nào?"
Lỗ Thiết Sơn trầm ngâm một lát, nhíu mày:
"Không thể, chúng ta khác với con yêu thú này."
Quanh người Kim Giáp Đao Lang mặc giáp xác, tương đương với một lớp xương ngoài. Không có khí quan cảm ứng, không cảm giác được biến hóa quá nhỏ trên giáp xác. Cho nên mới bị gắn mấy chục quả bom lên người mà không biết; Trong những người tu luyện chúng ta, mỗi một sợi tóc đều vô cùng nhạy cảm. Ngay lập tức sẽ phát hiện được!"
Dù là như vậy, hai người vẫn sợ.
Bởi vì bọn họ phát hiện, Lý Diệu không phải loại mãng phu đầu óc ngu si tứ chi phát triển.
Cho dù hắn có lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng trong chiến đấu, hắn vẫn thích dùng đầu óc hơn!
Trong nháy mắt, vẻ mặt của Triệu Thiên Trùng trở nên vô cùng nghiêm túc, cắn răng nói, "Người có tên như cây có bóng, ngoại hiệu cũng tuyệt đối sẽ không gọi sai, ta nghe nói bạn học Lý Diệu ở quê hương có một ngoại hiệu là 'Kên kên', đúng là người cũng như tên, một con kên kên vừa hung ác vừa điên cuồng lại giảo hoạt!"
Đang nói chuyện thì Lý Diệu vẻ mặt bình tĩnh quay về.
Mọi người lập tức vây lên mồm năm miệng mười:
“Bạn học Lý Diệu, ngươi thật sự đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ tư? Thật bất khả tư nghị!"
“Bạn học Lý Diệu, những pháp bảo ngươi vừa rồi dùng rốt cuộc là tông phái nào luyện chế thế? Nhìn thì quen mắt nhưng mà không sao nghĩ ra được!"
"Bạn học Lý Diệu, ngươi cuối cùng một phát tiêu diệt được Kim Giáp Đao Lang, là dùng bom à? Bom sao có thể dính trên giáp xác trơn nhẵn lâu như vậy, bất kể là nó hoạt động kịch liệt thế nào cũng rơi xuống?"
Lý Diệu nhếch miệng cười, xòe hai bàn tay trống trơn ra, nhoáng lên một cái, trong mười ngón tay lập tức xuất hiện bốn quả bom tinh thạch mini.
Khác bom bình thường, loại bom này có chất nhầy màu xanh nhạt, dùng một lớp màng mỏng bọc lấy.
"Đây là bom dính ta đặc chế, bên trong có phết chất nhầy của ếch tên bắn, một khi lộ ra trong không khí có thể sinh ra khả năng dính rất mạnh, hoàn toàn có thể dính lên giáp xác của yêu thú hơn mười phút!"
"Đây là chuyên môn luyện chế để công phá vỏ ngoài kiên cố của yêu thú!"
Ếch tên bắn là một loại ếch cỡ lớn rất phổ thông ở Thiên Nguyên giới!
Đầu lưỡi của nó rất dài, có một lớp dịch có khả năng dính rất mạnh, đầu lưỡi bắn ra, như rời cung, ngay cả động vật nấp giữa chạc cây cũng có thể bị dính vào, cuốn vào miệng ăn luôn, cho nên mới được gọi như vậy.
Mọi người sau khi phát hiện loại đặc tính này thì chăn nuôi ếch tên bắn với quy mô lớn, lấy chất nhầy ở đầu lưỡi nó ra, coi là nhựa cao su thuần thiên nhiên.
Có điều kết hợp nhựa cao su với bom, mọi người đều là lần đầu tiên nhìn thấy, không khỏi mắt sáng rực.
Lý Diệu đưa bom dính cho bạn học bên cạnh, để mọi người thoải mái nghiên cứu, thuận tay lấy chiến đao hỏa diễm ra:
"Tất cả pháp bảo ở đây đều đã trải qua sự cải tiến và cường hóa của ta, tính năng so với nguyên bản thì đề thăng không ít!"
"Lấy thanh Xích Dương Trảm Quỷ Hỏa Diễm đao này mà nói, đây là kiểu dáng kinh điển của Xích Long môn 37 năm trước, thiết kế khá là xuất sắc. Trong các loại pháp bảo hỏa diễm cũng coi như là nổi tiếng, có điều đối với tinh thạch hệ lửa thì tiêu hao quá lớn, hơn nữa sau khi tác chiến thời gian dài linh năng dễ bị trào ra, khiến người cầm bỏng tay. Ảnh hưởng tới trải nghiệm chiến đấu."
"Mà trải qua sau khi được ta luyện chế và rèn độ sâu lại, nhiệt độ cực hạn của Xích Dương Trảm Quỷ Hỏa Diễm đao này đề thăng 11%, chiều dài của mũi dao cũng đề thăng 8%, sử dụng một tinh thạch hệ lửa có độ tinh khiết tiêu chuẩn, thời gian tác chiến liên tục có thể đề thăng 7%, quan trọng nhất là...ta đã khắc phục nhược điểm bị trào linh năng, dùng lâu vẫn không bỏng tay!"
"Thế nào, các vị bạn học dùng cầm nghiên cứu một chút nhé!"
"Về phần các bạn dùng kiếm, dùng chiến phủ. Dùng lưu tinh chùy. . . cũng đừng có gấp, tất cả pháp bảo cận chiến ở đây đều đã được cải tiến, tính năng ít nhất cũng đề thăng 10% so với nguyên bản, ta sẽ giới thiệu hết, mọi người cứ tùy tiện xem xét."
Lý Diệu tay trái Liên Cứ Kiếm, tay phải lưu tinh chùy, thao thao bất tuyệt, mọi người nghe mà ngây ra, cuối cùng thì hào hứng nói:
"Những pháp bảo được cải tiến này đắt nhất cũng chỉ chín trăm chín mươi học phân, rẻ nhất thì chỉ có sáu trăm ba mươi học phân, quả thực chính là tặng không!"
"Mắt thấy đại chiến sắp tới, một kiện binh khí thuận tay có thể đề thăng hiệu suất liệp sát của các ngươi rất nhiều, các bạn còn chờ gì nữa, mau lấy tinh não ra giao dịch với ta đi!"
Mọi người truyền xem pháp bảo đã được Lý Diệu cải tiến, không ít kiếm tu trong mắt lộ ra vẻ yêu thích, nhưng không ai nói gì, hoàn cảnh trầm mặc một cách quỷ dị.
Sau một lúc, Triệu Thiên Trùng ho khan một tiếng, có chút lúng túng nói:
"Bạn học Lý Diệu, pháp bảo ngươi cải tiến đích xác không tồi, ngay cả ta cũng có chút động lòng, có điều giá. . . Có phải hơi cao chút không? Trên cơ bản đều đắt gấp đôi nguyên bản!"
Lý Diệu sửng sốt, nhíu mày:
" Bạn học Triệu Thiên Trùng, đều là người trong giới, đừng có dùng cách này để cò kè mặc cả chứ!"
"Mọi người đều biết, kết cấu của những pháp bảo kiểu căn bản này rất kinh điển, ngưng tụ mấy chục năm tâm huyết của các luyện khí đại sư, cho dù làm ra được một chút cải biến rất nhỏ thôi cũng không dễ dàng gì."
"Ta phải từng bước từng bước tạo hình tỉ mỉ, rèn thủ công, thậm chí là bỏ vào không ít tài liệu cao cấp cho những cấu kiện mấu chốt mới có thể đề thăng tính năng hơn 10%, thời gian, tinh lực và phí tổn bỏ ra cũng không biết bao nhiêu, giá này đâu có đắt?"
"Thứ này đúng là chân tài thực liêu, giá cao một chút cũng không quá đáng."
Triệu Thiên Trùng cũng thừa nhận, tính năng pháp bảo đề thăng 10%, giá tăng 100%, đây là chuyện rất bình thường.
Dưới tình huống cực đoan nhất, cho dù tính năng pháp bảo chỉ đề thăng 1%, giá cũng tăng là hợp lý.
Dù sao trên chiến trường, rất có thể đề thăng tính năng 1% thôi cũng đã quyết định sinh tử rồi.
Giá trị trong đây không thể dùng tiền để tính toán.
"Có điều, bạn học Lý Diệu, ngươi chắc không hiểu lắm về tâm thái của học sinh khoa đấu võ chúng ta rồi."
"Đối với chúng ta mà nói, hiện tại vẫn đang trong giai đoạn học tập, mà trong quá trình học tập sử dụng vũ khí quá cường đại không phải là chuyện tốt."
Triệu Thiên Trùng vô cùng thành khẩn giải thích:
" Nếu chúng ta hiện tại quen sử dụng vũ khí cường đại, sinh ra ỷ lại, xem nhẹ tu luyện bản thân, như vậy khi chúng ta rời khỏi đại học, đi vào chiến trường chân chính, vạn nhất thần binh lợi khí hư hao thì làm sao?"
"Đúng vậy!"
Một bạn học khác phụ họa, "Ở Loạn Nhận đường chúng ta có một quy củ bất thành văn, trong huấn luyện hằng ngày đều dùng binh khí đơn giản nhất, căn bản nhất, đó là để rèn luyện thực lực chân chính của mình."
“Cho nên, những pháp bảo này của ngươi tuy rằng cải tiến không tồi, nhưng đối với chúng ta mà nói thì có chút dư thừa."
Lý Diệu ngây ra cả nửa ngày rồi kêu lên:
"Không đúng, trong huấn luyện hằng ngày tất nhiên là nên dùng binh khí cấp thấp để rèn luyện chiến kỹ của bản thân, nhưng đến trong thực chiến, chẳng lẽ cũng chỉ dùng binh khí cấp thấp thôi à? Ít nhất cũng phải kiếm một hai binh khí cao cấp để phòng thân chứ?"
Mấy tên kiếm tu nhìn nhau, vẫn là Triệu Thiên Trùng giải thích:
"Bạn học Lý Diệu, ở trong thực chiến chúng ta quả thực là sẽ mang theo hai loại binh khí cấp bậc khác nhau."
"Nếu gặp phải yêu thú nhỏ yếu như Hắc Giáp Đao Lang thì chúng ta vẫn dùng binh khí cấp thấp để rèn luyện chiến kỹ, nếu gặp phải yêu thú mạnh hơn chúng ta một cấp như Kim Giáp Đao Lang thì sử dụng thần binh lợi khí cấp bậc cao hơn để liều mạng."
"Vấn đề là ở chỗ, những pháp bảo này của ngươi tính năng tuy rằng đề thăng 10% thì vẫn là loại cơ bản, không được tính là thần binh lợi khí chân chính!"
" Một câu thôi. Pháp bảo ngươi cải tiến dùng để huấn luyện thì ngại là quá tốt, dùng để liều mạng thì lại ngại là quá kém, giá cũng không phải rẻ, không có sức cạnh tranh chủ yếu."