Không biết qua bao lâu Lý Diệu liền cảm giác mình đã biến thành một mũi khoan, không ngừng xoay tròn trong bóng tối dính nhơm nhớp. Mỗi một lần xoay tròn liền đi tới trước một centimet, cứ như vậy đi tới, đi tới, đi tới, mãi đến tận khi phá tan hắc ám sền sệt, trước mắt xuất hiện quang minh mới thôi. Ý thức vẫn còn chưa hoàn toàn chưởng khống não vực, nhưng bên tai đã truyền đến âm thanh tích tích, như là vô số con chuột nhỏ đang nói chuyện: - Thần thông của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.