Phục Hy nói mỗi một chữ, đều như một cây kim thép nung đỏ hồng, đóng thật sâu vào thần hồn Lý Diệu, mang mỗi một gợn sóng thần hồn của Lý Diệu đều gắt gao cố định ở trong không khí. “Có, có lầm hay không, chúng ta lại bị phát hiện rồi!” Lý Diệu như sét đánh ngang tay, rối loạn chừng mực, “Ồ, ta sao phải nói chữ ‘Lại’?” “Đừng nóng vội, đừng khẩn trương, càng đừng chủ động bại lộ mình.” Huyết Sắc Tâm Ma thét to, “Ai biết có phải kế dụ địch của Phục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.