Nếu là người không biết, nhìn thấy kết quả thi đấu, nhất định sẽ cho rằng là người của Loạn Nhận đường và Thiết Quyền hội quá ngu, hai ngàn người mà không bắt được một người.
Chỉ có những người xem từ đầu đến cuối như bọn họ mới biết, nhân mã của hai bên đã dốc hết toàn lực, trên cơ bản không phạm bất kỳ sai lầm nào.
Đổi thành người khác, chỉ sợ ngay từ đầu đã giết tới hôn thiên ám địa, hoặc là không thể phát hiện xe mô hình điều khiển ngụy trang thành tảng đá, hoặc là chỉ phát hiện một chiếc, hoặc là hai chiếc, chứ không mở được chiếc thứ hai ra kiểm tra.
Những sai lầm này chỉ cần phạm phải một cái, Lý Diệu căn bản đã không cần phải phí sức đã thắng được rồi!
Cũng chính là Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn phát huy được trình độ cao, mới bức cho Lý Diệu phải tốn hết sức, trình diễn một màn biểu diễn phấn khích tuyệt luân!
Trong nhất thời, cả vườn trường đều bao phủ trong tiếng "Ong ong", kinh thán, cảm khái, hồi vị... Tất cả học sinh đều túm năm tụm ba, mặt mày hớn hở thảo luận về cuộc thi vừa rồi.
Không ít bạn học đầu óc hoạt động chậm, cho tới lúc này vẫn tỉnh tỉnh mê mê, quấn lấy người khác không ngừng truy hỏi:
- Đợi đã, ngươi nói lại cho ta đi, Lý Diệu cố ý để lộ ra trong đại bản doanh của Loạn Nhận đường có mai phục là vì cái gì?
Trong phòng khách quý.
Rất nhiều cao tầng của tông phái tu luyện tuy rằng ngoài miệng không nói gì, nhưng thần sắc kinh ngạc vẫn hiện rõ trên mặt.
Long Văn Huy thở hắt ra một hơi, hỏi:
- Bạch lão, đổi thành là ngươi suất lĩnh Thiết Quyền hội, sẽ ứng phó như thế nào?
Bạch Mộc Thần sắc mặt ngưng trọng. Chậm rãi nói:
- Rất khó, bất kỳ cạm bẫy nào cũng có sơ hở, cạm bẫy liên hoàn Lý Diệu bố trí đương nhiên cũng có rất nhiều sơ hở, chúng ta ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, ngồi ở chỗ này phân tích, đương nhiên có thể tìm ra cách phá giải.
- Nhưng ở trong thực chiến, muốn phá giải thì cần phải có ba điều kiện tiên quyết.
- Thứ nhất, thủ lĩnh của hai bên phải có sức thống lĩnh cao, chỉ huy bộ hạ dễ như trở bàn tay.
- Thứ hai, bộ hạ của bọn họ đều phải cực kỳ bình tĩnh, nhất nhất theo lệnh, tuyệt đối không bị khiêu khích, cũng sẽ không bị tức giận ảnh hưởng.
- Thứ ba, bọn họ phải tuyệt đối tín nhiệm lẫn nhau, hai bên đều coi Lý Diệu là kẻ địch cuối cùng, thật lòng triển khai hợp tác.
Bạch Mộc Thần cười khổ một tiếng, nói:
- Trong thực chiến, ba điều kiện tiên quyết này một cái cũng không thể thiếu.
- Hai ngàn người trẻ tuổi huyết khí phương cương, vốn còn có mâu thuẫn, sao có thể phục tùng mệnh lệnh như quân đội được huấn luyện bài bản.
- Có điều...
- Lý Diệu ngụy trang bị thương, có chút hiềm nghi lợi dụng quy tắc không?
- Ở trong thực chiến, bị thương chính là bị thương, cũng sẽ bắn ra hồ quang và huyết mang, làm nhiễu loạn phán đoán của kẻ địch.
Long Văn Huy cười nói:
- Trong hiện thực, cũng có rất nhiều người và yêu thú tu luyện bí pháp, biết nín thở ngất đi.
- Huống chi, ở trong thực chiến, Loạn Nhận đường căn bản không cần thiết phải chém giết để đoạt ngọc giản, mục đích của bọn họ là đả kích Thiết Quyền hội, hợp tác với Lý Diệu, rõ ràng có thể tạo thành đả kích trầm trọng cho Thiết Quyền hội, cần gì phải những việc thừa?
- Cho nên, bọn họ chỉ tổ trúng kế sớm hơn, càng lún càng sâu, sụp đổ nhanh hơn.
Mũi của củ tỏi Long Văn Huy nở ra, cười nói với Hùng Bách Lý ngồi ở bên cạnh:
- Hùng hiệu trưởng, ta muốn tâm sự riêng với bạn học Lý Diệu, có được không?
...
Tây nam Nộ Đào thành, trong một hồ nhân tạo hoàn cảnh u nhã, trên một con đường nhỏ vắng vẻ.
Lý Diệu vừa kết thúc thi đấu, còn chưa kịp thấy rõ Lôi Đình Bôi dài ngắn sẽ sao thì đã một đường ngựa không ngừng vó chạy đến đây, tim đập như trống.
Đi ở phía trước mình là nam tử mũi củ tỏi tướng mạo xấu xí, tay áo rộng thùng thình, là cường giả Kết Đan Long Văn Huy, phó minh chủ của Bách Chiến Đao minh.
Là người ở thành phố Thanh Trạch, bắt giữ Yêu Vương Tất Ách!
Đây là là đại nhân vật danh chấn Liên Bang chân chính.
Trong mắt Lý Diệu là những cảm xúc phức tạp như khẩn trương, thấp thỏm, hâm mộ, sùng bái, khát vọng... Ngưng tụ thành một ngọn lửa.
Long Văn Huy thì lại không ra vẻ gì, tư thái đi đường thậm chí có chút lười biếng, giống như ở ngoài chiến đấu không muốn phí một phần khí lực nào thêm.
Hắn thản nhiên nói:
- Bạn học Lý Diệu, chúng ta không phải là lần đầu tiên giao tiếp, ở thành phố Thanh Trạch, ngươi trong lúc vô ý xem xét một thanh chiến đao ta gần đây vừa luyện chế, kết quả bị đao của ta coi là kẻ địch, lúc đó ta đã nhớ kỹ ngươi rồi.
- Một người tu chân Luyện Khí kỳ chưa đến hai mươi tuổi, không ngờ có thể khiến chiến đao của ta sinh ra địch ý, nhất định không phải nhân vật bình thường.
- Cho nên, nghe nói Lôi Đình Bôi năm nay là một mình ngươi đối kháng với hai ngàn người của khoa đấu võ, ta mới đặc biệt tới xem, mà người quả thật không khiến ta thất vọng.
- Thật sự muốn biết, những kế hoạch này của của ngươi là làm thế nào mà nghĩ ra được?
Lý Diệu ngây ra, không ngờ Long Văn Huy đường đường là tu sĩ Kết Đan lại đặc biệt vì mình mà đến.
Có điều hắn vốn chính là hạng người to gan lớn mật, thấy Long Văn Huy thu liễm khí tức, vẻ mặt ôn hoà, giống như là ông chú hàng xóm bình thường thì sự khẩn trương trong lòng cũng dần dần buông lỏng, thản nhiên nói:
- Không có gì, ta từ nhỏ đã lớn lên trong phần mộ pháp bảo, từ lúc có ký ức đã vì một cái bánh bao, nửa bình nước lòng mà dánh nhau, ta người nhỏ thế yếu nhưng lại không thích kéo bè kéo cánh, muốn đối kháng được với những người lớn cùng hung cực ác thì cũng chỉ có động não nhiều một chút mà thôi.
- Khi ta tám tuổi, phần mộ pháp bảo mà ta sống tổng cộng có mười lăm bang phái khác nhau, đều từ những tráng hán ngưu cao mã đại, lưng hùm vai gấu tạo thành.
- Bất kể là bang phái nào cũng có thể dễ dàng nghiền chết ta.
- Nhưng ta với sống rất thoải mái ở giữa kẽ hở của những bang phái này.
- Mười năm sau, khi ta vui vẻ đón sinh nhật mười tám tuổi thì mười lăm bang phái này lại chỉ còn lại bốn!
- Rất nhiều thứ đã ăn vào máu của ta, biến thành một loại bản năng, những thứ ở trong mát Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn và âm mưu cạm bẫy, với ta thì lại bình thường như cầm đũa trước khi ăn cơm.
Long Văn Huy bước chậm lại:
- Tốt!
- Bạn học Lý Diệu, chúng ta nói thẳng nhé, ta rất thưởng thức ngươi, cho rằng ngươi là một nhân tài hiếm có, hiện tại chính thức mời ngươi gia nhập Bách Chiến Đao minh!
- Bách Chiến Đao minh, một trong bách cường của Liên Bang, thời kì đỉnh phong thậm chí giết vào trong thập cường, lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu, là hào môn danh phù kỳ thực!
- Nếu ngươi nguyện ý ký kết hợp đồng, ta có thể cho ngươi thời gian học tập ba năm, trong ba năm này ngươi vẫn có thể tự do học tập ở Đại Hoang Chiến viện, Bách Chiến Đao minh sẽ cung cấp đủ tài nguyên tu luyện cho một mình ngươi độc hưởng!
- Mà vào kỳ nghỉ, ngươi cũng có thể đến Bách Chiến Đao minh, ta sẽ an bài cao thủ chân chính dẫn dắt ngươi, để ngươi mau chóng trưởng thành trong thực chiến.
- Chờ ngươi tốt nghiệp, ta cho ngươi hai lựa chọn.
- Thứ nhất là tiến vào trung tâm nghiên cứu phát triển chiến đao của Bách Chiến Đao minh.
- Bách Chiến Đao minh chúng ta tuy rằng là tông phái đấu võ, nhưng chuyên chú vào đao pháp mấy trăm năm, cũng có kinh nghiệm luyện chế chiến đao vô cùng phong phú, nói tới trình độ luyện chế pháp bảo loại hình chiến đao cũng là số một toàn Liên Bang.
- Thứ hai, chính là gia nhập đoàn thám hiểm, trở thành một tham khoáng viên (người thăm dò mỏ), tới những nơi chưa có dấu chân người, nhưng lại là nơi yêu thú thường lui tới để khai quật mạch khoáng mới.
- Thân ở đại hoang, ngươi chắc cũng biết, dưới lòng đất của nơi này đất ẩn chứa vô số bảo tàng, chờ người có thực lực, có đảm phách tới khai quật.
- Mà ta tin, ngươi chính là người như vậy!
Long Văn Huy nói tới đây, dừng bước, mỉm cười nhìn Lý Diệu.
Trái tim vừa bình tĩnh của Lý Diệu lại bắt đầu đập kịch liệt.
Bách Chiến Đao minh mời chào!
Bách Chiến Đao minh là tông phái lớn siêu cấp, so với Xích Tiêu phái năm đó thì cường đại các gấp mười lần!
Hơn nữa Long Văn Huy hứa tới hai chức vị, cái trước, tới trung tâm nghiên cứu phát triển chiến đao không nói làm gì; nhưng cái sau, trở thành tham khoáng viên, đây chính là chức vị hoàng kim mà bao nhiêu người tu chân phải hằng mơ ước!
Bất kể là chiến tranh giữa nhân loại và yêu tộc, hay là tu luyện của người tu chân, thứ không thể thiếu nhất là gì?
Tài nguyên! Tinh thạch! Mạch khoáng!
Gia nhập đội thám hiểm, trở thành tham khoáng viên, ở biên thuỳ không người qua lại, đấu với thiên địa, chém giết với yêu thú, khai quật tài nguyên mới, tinh thạch mới, mạch khoáng mới!
Chẳng những có thể phất nhanh trong một đêm, còn có thể trở thành anh hùng của môn phái, trở thành ngôi sao của toàn Liên Bang.
Điều kiện có sức dụ hoặcnhư vậy, khiến tim Lý Diệu đập thình thịch.
Có điều do dự một thoáng, hắn vẫn lắc đầu, thật lòng nói:
- Long minh chủ, vô cùng cảm tạ sự yêu quý của ngài, ta cũng rất hy vọng được gia nhập Bách Chiến Đao minh, nhưng trước lúc đó, ta phải cùng đạo sư hoàn thành kế hoạch Huyền Cốt, luyện chế ra Huyền Cốt chiến khải đã.
- Ta không biết kế hoạch Huyền Cốt mất bao lâu mới có thể hoàn thành, cho nên, ta không thể đáp ứng lời mời của ngài.
- Hả?
Long Văn Huy có chút không vui, ánh mắt như đạo thiểm điện đạo thiểm điện đâm thẳng vào hai mắt Lý Diệu.
Lý Diệu mở to mắt, cố gắng kiên trì nhìn lại Long Văn Huy.
Hai bên giằng co chỉ ba giây, nhưng đối với Lý Diệu mà nói lại như ba ngày ba đêm.
Vào khoảnh khắc hắn sắp sụp đổ thì Văn Huy bỗng nhiên thu hồi ánh mắt.
Giữa hai ngón tay Long Văn Huy kẹp một tấm thẻ màu trắng bạc, đưa tới trước mặt Lý Diệu.
- Trọng lời hứa, có đảm phách, ta càng lúc càng thưởng thức ngươi, bạn học Lý Diệu!
- Tấm thẻ này ngươi có thể coi nó là một thiếp mời, đến từ một tổ chức còn cao hơn Bách Chiến Đao minh một bậc.
- Tổ chức cao hơn Bách Chiến Đao minh một bậc?