Mục lục
Tu Chân Tứ Vạn Niên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt ba viên thủy tinh hình thoi màu vàng nhạt chui vào trong cơ thể Lý Diệu, chỗ cao nhất của Tiềm Long các, ảo tượng trong màn hình lớn cũng xảy ra biến hóa.

Tên của Lý Diệu lung linh đầy màu sắc, lấp lánh tỏa sáng, sau khi rung động một lúc thì thế không thể đỡ nhảy lên trên, đẩy tên của Triệu Thiên Trùng xuống dưới!

Trong Tiềm Long các đầu tiên là vang lên những tiếng kinh hô, sau đó thì trở nên im lặng.

Hơn trăm đặc chiêu sinh ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên nói ra tâm tình đang rắc rối phức tạp như thế nào.

Triệu Thiên Trùng nhìn chằm chằm tên của Lý Diệu rất lâu, ánh mắt bức người như hai thanh đao kiếm, có thể đâm thủng màn hình.

Sau nửa tiếng, mồ hôi lạnh trên trán Triệu Thiên Trùng cuối cùng đã rơi xuống dưới cằm, cơ mặt đang căng cứng đã thả lỏng, ánh mắt từ sắc bén biến thành nóng bỏng.

Là một loại nóng bỏng tìm được kỳ phùng địch thủ.

"Kỳ thật..."

Triệu Thiên Trùng hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, ánh mắt không còn sắc bén, cũng không còn nóng bỏng, thay vào đó là vẻ hờ hững, tất cả cảm xúc đều đóng băng ở sâu trong đôi mắt màu xám.

Hắn thản nhiên nói: "Có lẽ, có điều, có cần thiết không?"

Cố Phi Huyền sửng sốt: "Ngươi có ý gì, đó chính là đệ nhất Tân Nhân bảng đó!"

Triệu Thiên Trùng cười nhạt:

"Đệ nhất Tân Nhân bảng tháng đầu tiên, chỉ có thể chứng minh Lý Diệu giỏi học tập tri thức lý luận mà thôi, ta lớn lên ở sâu trong đất hoang, so sánh với lý luận thì ta chú trọng thực chiến hơn!"

"Tranh giành tranh trên khóa lý luận căn bản thì có gì thú vị?"

"Còn nhiều thời gian mà. Chờ tiến vào thực chiến chân chính, ta tuyệt đối sẽ nghiền ép hắn bằng cách biệt học phân thật lớn!"

Cố Phi Huyền ngây người nửa ngày, trong mắt cũng bốc lên ngọn lửa nóng lòng muốn thử, gật đầu nói:

"Ngươi nói không sai, đời sống học sinh còn rất dài. Khâu thực chiến mới là quan trọng nhất, học lý luận giỏi thì có làm sao, cũng chỉ là con mọt sách mà thôi."

“Ta chỉ sợ người ta thực chiến và lý luận đều xuất sắc như nhau. Đừng quên hắn vừa giác tỉnh đã đánh gục một Luyện Khí ký tầng thứ ba đó."

Lỗ Thiết Sơn nhếch miệng cười, nhìn chằm chằm tên của Lý Diệu rồi vuốt ve quyền đầu, "Đinh Linh Đang lão sư quả nhiên không nhìn lầm người, bạn học Lý Diệu đúng là một quái vật đáng sợ. Là kình địch đáng để ta đốt cháy toàn bộ ý chí chiến đấu!"

"Thật muốn giải phẫu đại não của tên quái vật này ra để nghiên cứu..." Ôn Nhược Dung thở dài nói.

...

Lý Diệu vẫn đắm chìm trong Đại Hoang Chiến võng không hề biết rằng bốn tân sinh mạnh nhất trong Tiềm Long các đã coi hắn là kình địch.

Theo tiếng chuông không giờ điểm vang, hắn đã triệt để đứng vững ở vị trí số một của Tân Nhân bảng, 1000 viên thủy tinh hình thoi lấp lánh cũng như mưa to từ trên trời trút xuống, gào thét chui vào trong cơ thể hắn.

Tổng học phân của hắn đạt tới 1207, tuy rằng cách bốn vạn học phân vẫn rất xa, nhưng dù sao cũng đã bước ra được bước vững chắc đầu tiên!

"Bùm!"

Bên tai truyền đến tiếng thủy tinh vỡ, Đại Hoang Chiến võng trở nên rõ ràng hơn. Bốn phía xuất hiện bảy tám khu vực bán trong suốt, phân biệt là khu nhiệm vụ, khu giao dịch, khu lôi đài, khu bài chuyên ngành, cùng với khu tự do trao đổi!

Từ lúc này trở đi hắn cũng giống như bạn học cấp cao niên, tự do lựa chọn bài chuyên ngành độ khó cao, hoàn thành đủ loại nhiệm vụ, thậm chí là tới lôi đài đọ sức với các cường giả, thông qua các loại phương thức để điên cuồng kiếm học phân!

Lý Diệu nhìn mà hoa cả mắt, không biết bắt đầu từ đâu, hắn liếm liếm môi, đang muốn nghiên cứu sâu thì ở một góc của chiến võng bỗng nhiên nhảy ra một dòng tin tức.

"Lão sư đã trở lại? Còn mua một lò luyện khí loại nhỏ cũ?"

Lý Diệu mừng rỡ như điên, vội vàng rời khỏi Đại Hoang Chiến võng, chạy như điên tới một khu kiến trúc cực lớn khác trong phế tích.

Khu kiến trúc này đã có hơn trăm năm lịch sử, vốn là kho chứa vật nguy hiểm, cho nên được xây dựng rất kiên cố, chọn dùng tường hai lớp, ở giữa còn khắc phù trận phòng ngự loại gia cố.

Cho dù là Phù Không sơn rơi xuống, cũng không lay động mảy may.

Lý Diệu và Nguyên Mạn Thu đã sớm thương lượng trước, muốn cải tạo kho hàng lớn này thành vật kiến trúc hạch tâm nhất của khoa luyện khí - phòng luyện khí!"

Ở giữa kho hàng trống rỗng, dựng một cái lò luyện khí loại nhỏ cao chừng ba thước, tuy rằng là đồ cổ luyện chế hơn trăm năm trước, đen sì không bắt mắt, nhưng ít nhất cũng có thể luyện chế được một số pháp bảo đơn giản nhất.

Bên cạnh lò luyện khí đặt hai con Trùng Thiên Hống đang nằm sấp.

Nguyên Mạn Thu mặt mày hớn hở, chỉ huy công nhân dỡ xuống mười mấy thùng gỗ lớn xuống, cởi bỏ cấm chế, từ bên trong đổ ra mấy vạn cấu kiện pháp bảo.

Những cấu kiện pháp bảo này đều là linh kiện của lò luyện khí, lắp ráp xong dùng đại lượng tinh thạch để kích phát phù trận, lò luyện khí mới có thể vận chuyển bình thường, hiện tại vẫn chỉ là một cái vỏ sắt mà thôi.

"Lão Khương, thật sự rất cám ơn ngươi, lần này Sơn Hải phái các ngươi chịu chuyển nhượng lò luyện khí với giá thấp như vậy, thật đúng là giải quyết được cái nguy trước mắt của chúng ta!"

Nguyên Mạn Thu thông qua linh hạc truyền thư, cám ơn một luyện khí sư trung niên anh tuấn.

Người này tên là Khương Văn Bác, là chủ quản hậu cần của Sơn Hải phái, cũng là luyện khí sư của phái rễ cỏ.

Chính là nể mặt người cùng mạch, cơ hồ là nửa bán nửa cho, chuyển nhượng một lò luyện khí cũ cho Đại Hoang Chiến viện.

Khương Văn Bác cười vang nói:

"Lão đại tỷ, đừng khách khí, lò luyện khí này đã dùng một trăm năm mươi năm rồi, chẳng những nhiều cấu kiện đã biến chất biến hình, hơn nữa kỹ thuật không theo kịp thời đại, không thể luyện chế pháp bảo cường đại kiểu mới nhất, chúng ta từ lâu đã không còn dùng, có thể giúp ngươi một việc nhỏ thật là không thể tốt hơn!"

Lý Diệu vừa đi vào kho hàng đã bị hình dáng của lò luyện khí hấp dẫn.

Tuy rằng chỉ là một cái xác trụi lủi, tất cả cấu kiện vẫn còn tán loạn chung quanh, có điều vừa nghĩ tới vô số thần binh lợi khí đều có thể được luyện chế từ trong bụng của lò này, Lý Diệu không nhịn được tim đập nhanh, hận không thể bước tới ôm lấy nó.

"Đây là lò luyện khí Thái A nhất hình, mặc dù có hơn một trăm năm niên lịch, tham số tính năng đã lạc hậu, nhưng bảo dưỡng vẫn tốt, vận hành bình thường dưới cường độ thấp thì không thành vấn đề, đủ để người mới như ngươi luyện chế một số pháp bảo đơn giản nhất."

Nguyên Mạn Thu hứng trí bừng bừng nói, thấy bộ dạng hai mắt sáng lên, nóng lòng muốn thử của đệ tử thì cười cười vỗ vào gáy Lý Diệu.

"Có điều, muốn bắt đầu sử dụng lò luyện khí, cũng không đơn giản đâu, ít nhất phải xây dựng tốt cơ sở đã!"

"Vừa biết đi đã đòi chạy sẽ ngã đầu rơi máu chảy đó!"

"Ta nghe nói ngươi ở trong trường học có một ngoại hiệu là 'Thần ngủ'. Sao thế, khóa lý luận căn bản ta cho ngươi có dụng tâm học tập không? Thi được mấy môn rồi? Năm môn hay là mười môn?"

Nguyên Mạn Thu một đường phong trần mệt mỏi vội trờ về, nhào vào ngay lò luyện khí, chưa có thời gian xem Tân Nhân bảng.

Lý Diệu nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm lò luyện khí, thuận miệng đáp: "Ta kiếm được 207 phân."

Nguyên Mạn Thu ngây ra, thịt trên mặt co lại tạo thành một đóa hoa, ra sức vỗ vai Lý Diệu:

"Không tồi, không tồi. Trong cả vạn tân sinh toàn trường, ngươi không ngờ chen được vào thứ 207, rất không tồi. Xem ra ta có chút xem thường ngươi rồi, phải điều chỉnh lại phương án học tập!"

"Ặc, lão sư, ta không phải xếp thứ 207, ta là có 207 học phân. Xếp thứ nhất Tân Nhân bảng." Lý Diệu có chút xấu hổ.

"Ừ, không tồi, không tồi. Gì? Gì cơ! Ngươi nói gì cơ! Ngươi được 207 học phân? Xếp thứ nhất Tân Nhân bảng?"

Nguyên Mạn Thu hoàn toàn choáng váng, cả khuôn mặt giống như là bánh bao đang lên men càng lúc càng lớn, ngây ra cả nữa ngày mới luống cuống tay chân mở tinh não ra xem.

Khi nàng ta phát hiện Lý Diệu không ngờ một lần vượt qua 88 môn chương trình học, bao gồm tất cả chương trình học lý luận luyện khí căn bản, trong nháy mắt phát ra một tiếng hét tê tâm liệt phế còn thảm thiết hơn là tiếng gào khóc.

"Ngon!"

Hai con Trùng Thiên Hống cũng bị nàng ta dọa cho bay loạn, công nhân trên lưng Trùng Thiên Hống thì suýt nữa thì ngã xuống đất, tóm chặt lấy lông rậm của Trùng Thiên Hống lắc qua lắc lại.

Nguyên Mạn Thu hoàn toàn không để ý tới, vội vàng bỏ đi.

Lý Diệu há hốc miệng: "Lão sư, bà đi đâu vậy?"

Nguyên Mạn Thu mặt đỏ tai hồng, giống như trúng độc cồn. Khoa chân múa tay, nói:

"Ta, ta đi tìm hiệu trưởng! Chỉ bằng vào thành tích của ngươi, hiệu trưởng bất kể là như thế nào cũng phải cho chúng ta thêm 10% tài nguyên! Ta còn muốn tới tìm chủ nhiệm khoa của các khoa viện, bảo bọn họ tuyên bố thêm một số nhiệm vụ có liên quan tới luyện khí! Có hi vọng rồi, lần này khoa luyện khí có hi vọng rồi! À..."

Nàng ta chạy được mấy chục thước thì lại như cơn lốc quay ngược trở lại:

"Đây là bản vẽ kết cấu và quy trình lắp ráp của lò luyện khí Thái A nhất hình, ngươi trước tiên học đi đã, một số cấu kiện bên ngoài khá đơn giản thì cũng có thể lắp ráp thử, có gì không hiểu thì chờ ta quay lại dạy ngươi!"

Nguyên Mạn Thu nhét một viên ngọc giản vào trong lòng Lý Diệu, như một lốc ra khỏi kho hàng, nhảy lên một toa xe bay rách nát, bay về phía khu vực của nhân viên trường học.

Lúc này đã là một giờ sáng, hiệu trưởng khẳng định đang ngủ ở nhà. Có điều với tính tình của Nguyên Mạn Thu thì nào có bận tâm tới những cái này, nàng ta hận không thể ngay lúc nay bay quanh khu nhân viên trường học phóng ra một đạo phù khuếch đại âm thanh rồi gầm lên:

"Đệ tử của ta xếp thứ nhất toàn trường!"

Mười phút sau, toa xe bay không chịu nổi sức nặng xuất hiện những tiếng ken két xuất hiện vùng trời phía trên khu vực nhân viên trường.

Nguyên Mạn Thu lao về phía tiểu biệt thự nhỏ nơi hiệu trưởng Hùng Bách Lý đang ở, đang muốn lao xuống thì tinh não bỗng nhiên chấn động.

Chủ quản hậu cần của Sơn Hải phái Khương Văn Bác gửi linh hạc truyền thư, xin được nói chuyện.

"Lão đại tỷ, thật ngại quá, bận quá nên nhầm, trong ngọc giản đưa cho ngươi không phải là bản vẽ kết cấu của Thái A nhất hình."

Khương Văn Bác vừa cười khổ vừa giải thích.

Lò luyện khí Thái A nhất hình thật sự quá cổ xưa, bản vẽ kết cấu của nó không biết đã bị ném đi đâu rồi.

Khương Văn Bác gửi tin tức tới Cực môn, môn phái luyện chế lò luyện khí Thái A nhất hình, bảo bọn họ gửi một bản bản vẽ kết cấu tới.

Loại lò luyện khí này từ hơn một trăm năm trước đã dừng sản xuất, đệ tử của Cửu môn tìm rất lâu, lại nhất thời sơ sẩy, gửi đi một bản bản vẽ kết cấu và quy trình lắp đặt lò luyện khí Thái A nhị hình tới.

Hai loại này tuy rằng có cùng nguồn gốc, 90% cấu kiện phần ngoài đều giống nhau, nhưng một số cấu kiện chủ yếu lại hoàn toàn khác, quy trình lắp đặt cũng rất khác.

Môn nhân của Cực môn phát hiện vấn đề này, lập tức báo cho Khương Văn Bác, Khương Văn Bác cũng ngay lập tức liên hệ với Nguyên Mạn Thu.

"Không sao, ta vẫn chưa bắt đầu lắp ráp, bảo đệ tử nghiên cứu trước, với thực lực của hắn chắc còn phải nghiên cứu về cấu kiện bên ngoài một ngày một đêm, chưa thể tiếp xúc được ngay với cấu kiện chủ yếu đâu!"

Nguyên Mạn Thu cười ha ha, không để chuyện này vào trong lòng, lao về phía biệt thự của Hùng Bách Lý.

"Hiệu trưởng, mau dậy đi, có tin tức tốt, tin tức tốt đặc biệt!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK