- Đề thứ nhất.
- Phía dưới là mười một tấm sơ đồ kết cấu phi kiếm, trong đó có bảy tấm là sơ đồ kết cấu phi kiếm cùng loại, bốn tờ còn lại là sơ đồ kết cấu của các loại phi kiếm khác nhau. Xin hãy căn cứ vào phong cách thiết kế khác nhau mà chọn lựa ra bảy sơ đồ kết cấu cùng loại.
- Xin hãy phán đoán, bảy tờ sơ đồ kết cấu này rốt cuộc là thuộc về loại phi kiếm nào. Nói ra người sáng tạo và tông phái luyện chế loại phi kiếm này, đồng thời liệt kê ra ba loại công pháp có thể phát huy ra được uy lực của phi kiếm nhất.
- Trong bảy tấm sơ đồ kết cấu này tổng cộng tồn tại ba chỗ sai sót, xin hãy chỉ ra và sửa lại.
- Căn cứ vào bảy phân đồ kết cấu ra tổng đồ kết cấu.
- Căn cứ vào tổng đồ kết cấu suy luận ra sơ đồ vận hành linh năng.
-..
Cuộc thi luyện khí sư đăng kí không phải là đơn giản như trường cao đẳng, không có đề lựa chọn hoặc là đề điền vào chỗ trống, vừa vào đã là đề tổng hợp phức tạp nhất.
Độ khó cao khiến vô số thí sinh đồng thời hít một hơi lạnh.
Phóng mắt nhìn, trong mấy ngàn vỏ trứng hiện ra một từng khuôn mặt nhe răng trợn mắt.
Lý Diệu thì không nằm trong số này.
Thông qua thời gian "Ăn cắp" được trong Luyện Thiên tháp dưới trạng thái siêu tỉnh táo, hắn đã gây dựng được cơ sở vô cùng vững chắc, lại thêm trong quá trình cải tiến lò luyện khí Thái A nhất hình và nghiên cứu phát triển máy dò xét yêu thú đã tích lũy được kinh nghiệm thiết kế phong phú.
Bất kể là sơ đồ kết cấu hay là sơ đồ vận hành linh năng, đối với hắn mà nói, đều như bữa ăn sáng.
Giống như là gảy dây đàn ảo, mười ngón tay của Lý Diệu gảy liên tục, tốc độ lật đề thi trên màn hình cơ hồ là không dừng lại chút nào, một đề mục đưa ra, không tới hơn mười giây hắn đã làm xong một cách thoải mái.
Cuộc thi luyện khí sư đăng kí nổi danh vì độ khó cao và khối lượng đề lớn.
Thời gian thì viết là năm tiếng, tuyệt đại bộ phận thí sinh chỉ có thể hoàn thành 80% đề mục.
Mà Lý Diệu chỉ mất ba tiếng chín phút để hoàn thành toàn bộ đề thi.
Sau khi kiểm tra lại hai lần, hắn gửi tín hiệu xin nộp bài rồi từ trong vỏ trứng chui ra.
Nộp bài thi trước giờ!
Đang định duỗi lưng giãn gân giãn cốt cho đỡ mỏi thì liền nhìn thấy một vỏ trứng ở đối diện từ từ mở ra. Thanh niên tóc dài vừa rồi nhìn nhau với hắn cũng chui ra.
Thấy Lý Diệu không ngờ nộp bài thi còn sớm hơn mình mấy giây, thanh niên tóc dài đầu tiên là ngây ra, sau đó thì khóe miệng cong lên, nở nụ cười hưng trí dạt dào. Ánh mắt nóng bỏng không chút che giấu bắn tới.
Lý Diệu cũng đầy hứng thú quan sát thanh niên tóc dài, đặc biệt là bàn tay thon dài nhẵn nhụi không khác gì tay mình kia.
Đến từ Đại học Thâm Hải, lại trẻ tuổi như vậy, chắc chính là là Đệ Thập Tinh Giang Thiếu Dương.
Lý Diệu liếm liếm môi, gân xanh trên mu bàn tay giật giật.
- Oa, có người nộp bài thi trước kìa!
Phía trước khoang thi trong suốt, không ít thí sinh đang vùi đầu khổ chiến trong biển đề vô ý ngẩng đầu, phát hiện đã có hai gã thí sinh nộp bài thi trước, hơn nữa là trước hơn một tiếng thì không khỏi hoảng sợ.
Rất nhanh có người nhận ra, một người trong đó chính là thiên tài luyện khí Giang Thiếu Dương.
Đại học Thâm Hải hàng năm đều sẽ tổ chức các hoạt động giao lưu với các trường lớn, thực lực của Giang Thiếu Dương rất mạnh mẽ là điều mà mọi người đều biết, đối với việc hắn có thể nộp bài thi trước thì các thí sinh cũng không cảm thấy bất ngờ.
Có điều, tên gia hỏa đó đối diện Giang Thiếu Dương là ai, hình như còn nộp bài thi trước Giang Thiếu Dương nửa phút.
Tuyệt đại bộ phận người chỉ nghe tên của Lý Diệu chứ chưa thấy người.
Chỉ có số rất ít thí sinh đến từ đất hoang nhận ra Lý Diệu, không khỏi bật cười, ngay lập tức hạ kết luận:
- Thì ra là hắn, khẳng định là đề thì quá khó cho nên trực tiếp bỏ cuộc!
Trong phòng theo dõi, ba vị quan chủ khảo cũng phát hiện có người nộp bài thi trước.
Tin tức về thân phận của hai thí sinh rất nhanh xuất hiện trên màn hình.
Nhìn thấy tên của Lý Diệu, Chu Nguyệt Cầm ồ một tiếng. Tựa cười mà như không phải cười nhìn hai vị quan chủ khảo còn lại.
Đổng Lục Kỳ và Yến Thiên Hòa rất là xấu hổ.
Đổng Lục Kỳ ho khan một tiếng, năm ngón tay vuốt ve cằm.
Mặt già của Yến Thiên Hòa thì đỏ lên, nghĩ thầm Lý Diệu này cũng quá không ra gì, khẩu khí lớn như vậy mà Trình độ thì lại kém đến thế.
Mà kém thì kém, ít nhất thì thái độ của ngươi cũng phải đoan chính một chút, kiên trì tới cùng chứ!
Đâu ra đạo lý thấy đề quá khó thì bỏ dở nửa chừng?
Tinh não chủ vận chuyển rất nhanh, sức tính toán đạt đến cực hạn, phê bài thi của hai người.
Giữa trường thi, Lý Diệu và Giang Thiếu Dương nhìn nhau ba giây, phân biệt từ trong đáy mắt của đối phương nhìn thấy ánh lửa muốn thử sức.
Hai người một trước một sau, rất ăn ý ra khỏi trường thi, đi tới khu phòng nghỉ.
- Đấu một chút chứ?
Sau khi trầm mặc nửa phút, hai người mang theo giọng khiêu khích, đồng thời lên tiếng.
Giang Thiếu Dương mỉm cười, hất hất mái tóc dài, vô cùng tiêu sái nói:
- Đấu thế nào, ta sao cũng được.
Bình thường nam nhân mà để tóc dài thì không phải quá mức âm nhu cũng là hơi lôi thôi.
Rất ít có nam nhân giống như Giang Thiếu Dương, ngay cả động tác hất tóc cũng lộ ra vẻ rạng ngời khỏe mạnh, tràn ngập tinh khí thần. Như vậy.
Lý Diệu nói:
- Mỗi người một đề, ngươi ra trước đi, ta sao cũng được.
Giang Thiếu Dương gật đầu, nhìn trái nhìn phải rồi đứng dậy từ khu đồ ăn lấy ra một cái tăm, đặt trên bàn trà ở giữa hai người, rút ra hai cái, đưa cho Lý Diệu một cái.
Quơ quơ tinh não giành cho cuộc thi trên tay, Giang Thiếu Dương nói:
- Thứ nhất, trong ba phút, mỗi người một cây tăm, xem ai có thể gỡ được nhiều cấu kiện trên tinh não hơn.
- Thứ hai, cũng là cây tăm nay, lại lắp lại cấu kiện, xem ai dùng thời gian ít hơn.
Lý Diệu cầm tăm nghĩ nghĩ, hai mắt lóe sáng.
Tăm dùng trong căn cứ quân sự tất nhiên không phải là mặt hàng đắt đỏ gì, nói không chừng chính là lấy ra từ trong căn tin của binh lính, vừa giòn lại mềm, chạm nhẹ cái là gãy.
Mà tinh não là pháp bảo vô cùng tinh vi, bình thường mà nói, cần bảy tám loại công cụ chuyên dụng mới có thể tháo dỡ hoàn toàn.
Dùng một cây cây tăm tháo dỡ tinh não, không khác gì người si nói mộng.
Lý Diệu lại hưng phấn đến cực điểm, hai mắt như sắp phun ra lửa, không chút do dự gật đầu nói:
- Được.
Hai người tháo tinh não xuống, đặt trên bàn trà, bắt đầu chậm rãi hoạt động ngón tay, tiến hành làm nóng người, đều cảm thấy hoảng sợ trước sự sự mềm dẻo ở ngón tay của đối phương.
- Xong chưa?
- Tới đi.
- Bắt đầu!
Cơ hồ trong nháy mắt, trà trên bàn như nổi gió, bốn bàn tay của hai người cơ hồ biến thành bốn lốc xoáy, lập tức hút hai tinh não vào trong, nhanh đến mức căn bản không nhìn rõ động tác, chỉ có thể nghe thấy những tiếng "Răng rắc răng rắc, răng rắc răng rắc" rất nhỏ.
Từng cấu kiện chỉ nhỏ như móng tay từ trong lốc xoáy bảy ra, rất chuẩn xác rơi vào hộp đặt bên cạnh.
Sau ba phút.
- Hết giờ!
Lốc xoáy đột nhiên dừng lại, một lần nữa biến thành bốn bàn tay nóng rực. Cây tăm giữa ngón tay hai người cơ hồ là chụi lủi, mà tinh não thì gần như đã bị tháo dỡ thành những cấu kiện cơ bản nhất.
- Ba trăm ba mươi lăm.
Lý Diệu căn bản không cần đếm, mỉm cười nói.
- Không thể nào!
Giang Thiếu Dương nhướn mày, mặt vô cùng kinh ngạc. Tỉ mỉ quan sát Lý Diệu từ trên xuống dưới, giống như là đang nhìn một quái vật:
- Chỉ kém ta có mười ba cái? Quá lợi hại! Quá cường đại!
Nụ cười của Lý Diệu trong nháy mắt như cứng lại, lấy hộp giấy của Giang Thiếu Dương ra xem, sắc mặt trở nên u ám. Sau đó thì cắn chặt răng, không nói gì, từ trên tinh não của mình dỡ xuống mười ba cấu kiện.
- Rồi, hiện tại mọi người đều là ba trăm bốn mươi tám cấu kiện, lắp lại đi!
- Ok!
Giang Thiếu Dương vỗ bàn trà, cấu kiện tinh não trong hộp giấy như là yêu tinh có sinh mệnh, nhẹ nhàng nhảy lên, bị hắn nắm trong tay, một cây tăm giống như là châm thêu hoa tinh diệu nhất, giống như con bướm tung bay trên dưới, tinh não đã bị dỡ thành những mảnh nhỏ dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đạt được sự trùng sinh.
Lý Diệu cười lạnh một tiếng, trước khi bắt đầu lắp ráp lại làm một động tác khiến Giang Thiếu Dương không thể tưởng tượng được.
Hắn bẻ gẫy cây tăm, hai tay mỗi tay nắm một nửa, đổ hết toàn bộ cấu kiện trong hộp giấy ra, trái phải cùng lắp!
Sau sáu phút năm mươi bốn giây, tinh não của Lý Diệu phát ra tiếng tít tít, hiện lên hình ảnh khởi động.
Nhanh hơn Giang Thiếu Dương cả chín giây
Lần này đến lượt Giang Thiếu Dương mặt xám như tro tàn. Trợn mắt há hốc mồm!
Nhìn chằm chằm tinh não trong tay Lý Diệu với vẻ si ngốc, phải mấy chừng một phút đồng hồ, Giang Thiếu Dương mới từ trong sự rúng động trước nay chưa từng có phục hồi tinh thần, há miệng thở dốc. Lại không biết nên nói gì, lại ngây ra nửa phút, mới lắp bắp nói:
- Rồi, đến phiên ngươi.
Lý Diệu nghĩ nghĩ, từ khu đồ ăn mang tới mười mấy hộp tăm:
- Thứ nhất, chúng ta đồng thời dùng linh năng đánh bay những cây tăm này tới giữa không trung đi. Sau đó thì cướp lấy, trong ba phút dùng tăm cướp được dựng một tòa tháp cao, xem ai dựng được tháp tăm cao hơn.
- Thứ hai, chúng ta không dùng linh năng, dùng trình độ của người thường thổi vào tháp tăm của đối phương, xem tháp của ai vững hơn.
Giang Thiếu Dương đảo mắt, liên tục gật đầu:
- Không tồi, có chút thú vị, một là để khảo nghiệm tốc độ tay, hai là khảo nghiệm việc nắm vững kết cấu của nhau, rất thú vị, nào làm đi!
Mười hai hộp tăm được mở nắp, đặt ở giữa bàn, hai người nhẹ nhàng đặt tay lên bàn trà, đồng thời tống vào một đạo linh năng mềm mại.
Hai cốc nước lọc trên bàn trà nổi lên gợn sóng.
Hơn một ngàn cây tăm bị linh năng hất tới giữa không trung, như thiên nữ tán hoa.
Hai người đồng thời đứng dậy, bốn cánh tay lần lượt đan xen, hóa thành sương mù, phủ về phía một đống tắm.
Hơn một ngàn cây tăm chưa rơi xuống đất, đã bị hai người bắt lấy hết
Theo ngón tay linh hoạt qua lại, hai tòa tháp được dựng bằng tăm mọc lên, không ngừng cao dần.
Sau ba phút, hai người đồng thời ngừng động tác, ngừng thở.
Cho tới lúc này, mới có dư lực để nhìn tác phẩm của đối phương.
Tháp tăm của Lý Diệu bệ là hình thoi tám góc, phần giữa là kết cấu chữ tỉnh, phía trên cùng là dạng lều tam giác, trên đỉnh tháp còn cắm thẳng một cây tăm, giống như là cột thu lôi, dùng để gia tăng độ cao.
Tính cả "Cột thu lôi" này thì độ cao tổng thể vượt quá năm mươi centimet, kết cấu vô cùng kiên cố.
Nếu không phải dùng hết tăm thì còn có thể tiếp tục dựng cao hơn nữa.
Tháp tăm của Giang Thiếu Dương thì giống như là bắp ngô vậy, cả thân hình tròn, bốn phía mở ra bảy lỗ thủng không theo quy tắc, nhìn qua thì tứ phía hở tơ hơ, lảo đảo sắp đổ,
- Tháp của ta thấp hơn 2,75 centimet.
Thanh âm của Giang Thiếu Dương đầy vẻ chán nản, nhưng lại xen lẫn vẻ hưng phấn vi diệu.
Là loại khí tức khác máu khi cuối cùng cũng gặp được tới đối thủ đáng để dùng hết sức đánh một trận.
- Tiếp theo kiểm tra độ vững chắc đi.