Lúc này kiểm tra vòng ba mới bắt đầu được ba mươi mốt phút bốn mươi hai giây.
Ba vị quan chủ khảo hơi kinh ngạc, không ngờ Giang Thiếu Dương nhanh như vậy đã nhìn thấu được hai cạm bẫy trong đề thi, rất nhanh đưa ra nghi ngờ với bọn họ.
Nhãn lực, thủ pháp, trình độ quen thuộc đối với tài liệu, tư duy mẫn tiệp như vậy đều là siêu nhất lưu!
Chu Nguyệt Cầm cười tươi tắn, lập tức nói:
- Được, chúng ta lập tức cung cấp Tử Kim Thái cho ngươi!
Cạm bẫy này vốn chỉ là để mê hoặc thí sinh một chút, đương nhiên không thể không cung cấp Tử Kim Thái, khiến cho bọn họ không thể hoàn thành bài tập duy tu.
Dựa theo quy tắc chỉ có ba quan chủ khảo biết, chỉ cần thí sinh lớn mật đề xuất nghi ngờ thì có thể có được Tử Kim Thái.
Có thể liên tục phá hai cửa, tiến vào khâu cuối cùng, không ai không phải là người nổi bật trong các luyện khí sư.
Hai cạm bẫy này cũng không thể giấu diếm được mọi người.
Sau khi trải qua hơn một tiếng kiểm tra cẩn thận, không ít người dã phát hiện ra ám thương ở xương cột sống số hai mươi hai.
Nhưng đại bộ phận người trong đó đều ngã trong cạm bẫy thứ hai.
Tử Kim Thái là một loại kim loại hiếm, mà Tử Kim Thái hỗn hợp thì là tài liệu vô dụng không được luyện khí sư tầm thường chú ý.
Trong kho tài liệu cố ý không đánh dấu tài liệu các loại tài liệu, muốn khiến các thí sinh đưa ra phán đoán sai lầm, làm họ cho rằng đây là Tử Kim Thái chân chính.
Đương nhiên, sau khi bỏ Tử Kim Thái hỗn hợp vào lò luyện khí, lửa và phản ứng linh năng sinh ra cũng hoàn toàn khác với Tử Kim Thái chân chính.
Đại bộ phận thí sinh cho tới một bước này thì mới như ở trong mộng mới tỉnh, ý thức được tài liệu có vấn đề, đưa ra nghi ngờ với ban tổ chức.
Những người này cũng đều có được Tử Kim Thái chân chính.
Nhưng lại đã lảng phí một đống thời gian.
Còn có một bộ phận người từ đầu tới cuối đều không ý thức được cạm bẫy ở xương cột sống thứ hai mươi hai, bọn họ đang toàn lực ứng phó, mồ hôi ướt đẫm giải quyết vấn đề ngoài mặt. Những người này nhất định sẽ phải đội mưa mà về.
Cảnh tượng trong mấy chục phòng duy tu đều nhất nhất được thể hiện trên màn hình.
Ở màn hình chính giữa không có biến ảo, thể hiện tình huống trong phòng, phân biệt là hai gã thí sinh được chú ý nhất.
Người thứ nhất tất nhiên là Giang Thiếu Dương.
Sau khi có được Tử Kim Thái chân chính, hắn đang dùng trình tự và thủ pháp hoàn mỹ như sách giáo khoa, cẩn thận tỉ mỉ tiến hành luyện chế, mài và duy tu.
Động tác của hắn như thủy ngân rải đất, kín không kẽ hở. Lại có một loại mỹ cảm mây bay nước chảy lưu loát sinh động.
Nhìn hắn luyện khí, như uống rượu ngon, khiến cho người ta cảnh đẹp ý vui, không đành lòng di dời ánh mắt đi lấy nửa giây.
Người thứ hai là Lý Diệu.
Lý Diệu không nhúc nhích, ngồi xếp bằng ở giữa kho tài liệu, giống như lão tăng lẳng lặng suy nghĩ.
Ba vị quan chủ khảo quan sát cẩn thận, mới phát hiện đỉnh đầu hắn bốc ra khói trắng.
Đại não của hắn đang ở trong trạng thái vận chuyển tới cực hạn.
- Hắn rốt cuộc đang làm gì thế? Vì sao vẫn chưa đề xuất nghi ngờ?
Sau khi trải qua màn biểu diễn có tính chấn động ở hai cuộc thi trước, cho dù là Chu Nguyệt Cầm nhìn Lý Diệu không vừa mắt nhất cũng đã có đánh giá cực cao đối với thực lực của hắn.
Với trình độ mà hắn đã thể hiện ở hai cuộc thi trươc, hai trò bịp nho nhỏ này căn bản không lừa được hắn.
Hắn nên ngay lập tức đề xuất nghi ngờ, nhưng vì sao vẫn ngơ ngác ngây ngốc lâu như vậy?
Ba vị quan chủ khảo ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng hiện lên hàng vạn dấu chấm hỏi.
Bọn họ cũng không ý thức được, Lý Diệu là luyện khí sư xuất thân từ phần mộ pháp bảo, cũng như tuyệt đại bộ phận luyện khí sư bình thường, trên phương thức tư duy tồn tại khác biệt cực lớn.
Luyện khí sư khác, cho dù là thiên tài như Giang Thiếu Dương, từ nhỏ đã được tiếp nhận sự giáo dục chính thống của phái học viện.
Đủ tài liệu thì mới có thể bắt đầu luyện khí, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Trong hoàn cảnh trưởng thành của bọn họ, sư phụ, trưởng bối, nhân viên công tác, tất nhiên sẽ chuẩn bị tốt các loại tài liệu cho bọn họ. Cho dù là không tìm thấy, chỉ cần động ngón tay là có thể thông qua linh võng mua được.
Đối với những luyện khí sư trưởng thành từ trong nhà kính này mà nói, thiếu một loại tài liệu, vậy lập tức phải bổ sung. Chẳng lẽ còn có lựa chọn khác à?
Lý Diệu thì khác.
Phần mộ pháp bảo vô cùng tàn khốc, không phải là vườn trường gió êm sóng lặng, cho dù vì một đống hợp kim cường hóa nhỏ cũng phải đánh nhau tới đầu rơi máu chảy, sao có thể gom đủ tất cả tài liệu rồi mới bắt đầu duy tu?
Có gì thì dùng nấy, cho dù là không có thì cũng phải dùng gậy gỗ thay thế để pháp bảo miễn cưỡng vận chuyển được, cho dù chỉ hoạt động được ba giây, nói không chừng cũng có thể lợi dụng ba giây này để tiêu diệt một kẻ địch!
Đây là phương thức tư duy của Lý Diệu.
Cho nên, khi hắn phát hiện bên trong tài liệu thiếu Tử Kim Thái mấu chốt nhất, tuy rằng cũng nhìn ra đây là một cái bẫy, nhưng lại không đề xuất nghi ngờ.
Trong suy nghĩ của hắn, vòng ba này nếu là "kiểm tra thực chiến", trong thực chiến thiếu thốn các loại tài liệu không phải là rất bình thường sao?
Giả sử hắn đang ở trong một trạm duy tu lâm thời nơi tiền tuyến, bốn phía bị yêu thú bao vây, trong trạm duy tu vừa hay hết Tử Kim Thái thì phải làm sao?
Chẳng lẽ đi xin yêu thú ngưng chiến nửa ngày, chờ hậu phương vận Tử Kim Thái tới rồi hai bên đánh nhau tiếp à?
Sao có thể!
- Ta hiểu, mục đích chân chính của kiểm tra vòng ba chính là khảo sát năng lực ứng biến của chúng ta, xem xem chúng ta có thể dưới tình huống không có Tử Kim Thái mà sửa được huyễn lang hay không!
- Nghe thì cũng khó phết!
- Có điều luyện khí sư đăng kí vốn chính là một trong những chức nghiệp lợi hại nhất của Tu Chân giới, vòng cuối nên độ khó cao chút cũng là bình thường!
Lý Diệu vỗ gáy, tự cho là nhìn thấu tất cả.
Hắn không do dự nữa, hết sức chăm chú suy nghĩ.
Không có Tử Kim Thái thì không thể luyện chế được xương cột sống thứ hai mươi hai, dưới tình huống thiếu một đốt sống, dù miễn cưỡng chữa trị huyễn lang, tính linh hoạt và tốc độ cũng sẽ suy giảm mạnh, căn bản không thể khôi phục 90% chiến lực.
Xem ra, lại phải phát huy kỹ năng "Ma cải" điên rồ của hắn, tiến hành cải biến cực lớn đối với kết cấu chỉnh thể rồi.
Lý Diệu liếm liếm môi, tơ máu trong mắt biến thành ngọn lửa nháy múa, giống như lại nhớ tới ngày cải tạo lò luyện khí Thái A nhất hình.
Tuy rằng huyễn lang là một loại chiến thú loại nhẹ vô cùng kinh điển, nhưng Lý Diệu vẫn phê bình úp mở đối với thiết kế kết cấu và đường hướng luyện chế của nó.
Huyễn lang là một loại pháp bảo điển hình dùng lý niệm luyện khí của phái tinh anh để thiết kế.
Tuy rằng số liệu trên giấy thì rất cường hãng, trên chiến trường quả thật cũng phát huy ra chiến lực cường đại. Nhưng quá mức cường điệu tốc độ và tính nhanh nhẹn, dẫn tới vấn đề yếu ở phần eo không thể giải quyết, bị yêu thú vồ cắn mấy cái là lưng rất dễ vỡ nát.
Kết quả chính là xác xuất trục trặc rất cao.
Trước mắt Thiên Nguyên giới và Huyết Yêu giới chưa bùng nổ đại quyết chiến có tính chiến lược, chỉ có đánh bất ngờ quy mô nhỏ và tao ngộ chiến, loại trục trặc này vẫn có thể chấp nhận được.
Nhưng, một khi bùng nổ đại quyết chiến, dưới tình huống tài nguyên và nhân viên duy tu đều vô cùng khan hiếm, khuyết điểm của huyễn lang sẽ bị phóng đại vô hạn.
Thân là một loại trò chơi tư duy thú vị, Lý Diệu bình thường khi nhàn rỗi rất thích tìm bừa mấy sơ đồ kết cấu pháp bảo kinh điển ra rồi suy nghĩ xem nên sửa đổi như thế nào.
Huyễn lang đã được luyện chế hơn ba mươi năm, sơ đồ kết cấu không phải là cơ mật quân sự, có thể tìm được ở Đại Hoang Chiến viện, Lý Diệu trước kia cũng đã nghĩ ra mấy phương án cải tiến huyễn lang, không ngờ hôm nay vừa hay được dùng.
- Dùng phương án nào nhỉ?
- Thôi bỏ đi, dù sao cũng là cuộc thi nghiêm túc, để ổn thỏa vẫn dùng phương án an toàn nhất, bảo thủ nhất và cũ nhất đi!
Lý Diệu bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt lóe sáng, chuẩn bị làm lớn một hồi!
Mà Mà ở trong phòng theo dõi. Khi hắn bắt đầu điên cuồng biểu diễn, ba vị quan chủ khảo liền ngạc nhiên và nghi ngờ:
- Hắn đang làm gì thế, vì sao đột nhiên như vẽ ra nhiều sơ đồ kết cấu và sơ đồ vận hành linh năng như vậy? Chỉ duy tu một huyễn lang mà thôi, có cần phải vẽ nhiều sơ đồ vậy không?
- Ồ, hắn không ngờ chọn một trăm bốn mươi hai loại tài liệu? Duy tu huyễn lang, rõ ràng chỉ cần chín mươi bảy tài liệu là đủ rồi mà!
- Cấu kiện hắn luyện chế ra cũng rất lạ, không phải là cấu kiện tiêu chuẩn của huyễn lang, thật sự không mò ra được suy nghĩ của hắn.
- Hắn dỡ cả lò luyện khí xuống kìa!
- Không thể nào, hắn không ngờ đem không ít cấu kiện trên lò luyện khí ra cường hóa lên người huyễn lang, ngay cả đơn nguyên pháp bảo cũng không buông tha!
- Loại hành vi này có tính là phạm quy không? Hả, không phạm quy á? Thí sinh có thể sử dụng tất cả phương tiện trong phòng duy tư sửa chữa?
- Hơn nữa thứ hắn đang lắp ráp ta nhìn thế nào cũng không giống như là một huyễn lang!
Cuối cùng.
Cuộc thi kết thúc!
Khi các thí sinh trong tình trạng kiệt sức, lê thân hình gần như đã tê liệt, mang theo huyễn lang đã duy tu xong ra khỏ huyệt động, đều bị kiệt tác kinh người ở giữa chiếc bàn tròn lớn làm cho rúng động.
Một con huyễn lang cả người mang theo màu xanh lục, lờ mờ tỏa ra sát khí lăng lệ, một pháp bảo hoàn toàn mới vừa được luyện chế, mỗi một chi tiết đều tận thiện tận mỹ, hai tinh nhãn màu vàng nhạt sáng rực, tràn đầy khí phách như vương giả.
Lang Vương, đây là chân chính Lang Vương!
Bên cạnh Lang Vương, Giang Thiếu Dương lẳng lặng đứng thẳng, nhìn chằm chằm vào phòng duy tư sửa chữa của Lý Diệu.
Các thí sinh còn lại thấy thế, tất cả đều rụt đầu, mang theo huyễn lang của mình mặt xám mày tro đi tới ngồi xuống cạnh bàn tròn.
So với huyễn lang Giang Thiếu Dương duy tu, huyễn lang mà bọn họ dốc hết toàn lực duy tu ra quả thực biến thành chó đất què chân.
- Phục rồi, danh hiệu Đệ Thập Tinh không phải là bốc phét mà có, ta thật sự tâm phục khẩu phục thiên tài luyện khí Giang Thiếu Dương này rồi!
- Chắc cũng chỉ có Lý Diệu mới có thể đọ sức được với hắn, có điều ta thấy, huyễn lang mà Giang Thiếu Dương duy tu có thể nói là đăng phong tạo cực, cỗ khí vương giả uy phong lẫm lẫm đó tuyệt đối là linh năng vận hành đến trạng thái hoàn mỹ nhất mới có thể kích phát ra!
- Đúng vậy, cho dù là huyễn lang mới luyện chế ra cũng không nhất định có thể vận hành thử hoàn mỹ như vậy, tuyệt đối là thần hồ kỳ kỹ!
- Nhìn kìa, Lý Diệu ra rồi!
Cửa phòng duy tư sửa chữa của Lý Diệu chậm rãi mở, hắn sắc mặt tái nhợt, hai tay hơi run, lảo đảo đi ra.
- Răng rắc răng rắc! Răng rắc răng rắc!
Theo tiếng máy móc vang lên, một chiến thú khôi lỗi ngoại hình dữ tợn từ trong bóng tối phía sau hắn chậm rãi hiện lên.
Khi chiến thú khôi lỗi này hiện ra hết trước mắt mọi người, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, quên cả thở.
- Mẹ ơi, đây rốt cuộc là quái vật gì thế!