Lý Diệu mũi dán vào cửa sổ mạn tàu, mắt trợ to hết cỡ, cẩn thận quan sát cái hố này. Càng tới gần, càng có thể cảm nhận được sự bao la hùng vĩ của cái hố, hắn giống như một con kiến, đi vào trong một cái nồi sắt to lớn không gì so sánh được. Khi còn cách năm trăm mét, hắn mơ hồ nhìn thấy trên vách hố phủ kín những phù văn to bằng bàn tay. Những phù văn đó lấp kín cái hố khổng lồ đường kính tới mấy trăm mét, đó là một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.