Quả cầu đen giống như trứng muối tiếp tục cọ cọ ở trên mặt Lý Diệu, mềm nhũn, múp míp thịt, còn mang theo một chút nhiệt độ, giống như cái mông hồng hào của trẻ con. Nhìn Tiểu Hắc làm bạn mình từ thời thiếu niên đi mãi tới giờ lấy hình thái hoàn toàn mới sống lại, Lý Diệu trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hầu như vui quá mà khóc: “Quá tốt rồi, Tiểu Hắc, thì ra bản thể của ngươi thật sự không phải một thanh phi kiếm, mà là một quả trứng muối!” Cái đuôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.