198 con mắt tò mò hướng về phía Lý Diệu.
Lý Diệu nhíu mày, thầm kêu không ổn.
Tổng huấn luyện viên Mao Phong vừa rồi nhìn chằm chằm mọi người, hiển nhiên là một hạ mã uy, muốn xóa bỏ ngạo khí của tất cả các đệ tử, trên tinh thần hoàn toàn đánh gục họ để tạo dựng quyền uy tuyệt đối.
Nào ngờ mình dựa vào thần hồn kiên cố, không ngờ nhìn thẳng vào hắn mười giây mà không yếu thể, khiến hắn ăn một quả đắng nho nhỏ.
Người này đã coi mình là bia ngắm, muốn lôi ra để bắn.
Tổng huấn luyện viên Mao Phong ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Lý Diệu, hai mươi tuổi, Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, ngoại hiệu Kên Kên, là một kẻ nổi danh ở Đại Hoang Chiến viện.
- Đừng nhìn tu vi không cao, nhưng chiến tích lại cũng có chút huy hoàng.
- Trước khi chưa giác tỉnh linh căn đã giết chết một con yêu thú biến dị có thể so với Yêu Binh; ngày giác tỉnh linh căn thì đánh cho một người tu chân Luyện Khí ký tầng thứ ba huyết nhục mơ hồ, không thành hình người; giác tỉnh linh căn chưa đến một năm đã xông lên Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu; hắn còn từng tham gia trận chiến ở thành phố Thanh Trạch, dùng thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ năm đánh giết một Yêu Tướng!
- Sau đó, hắn dùng thực lực của bản thân đối kháng với hai ngàn tân sinh của khoa đấu võ Đại Hoang Chiến viện, bằng vào chiến thuật xảo diệu khiến đối thủ tự giết lẫn nhau, cuối cùng đột phá sự bao vây trùng trùng của hai ngàn người, nghênh ngang mà đi, đánh một trận mà thành danh!
- Cuối cùng, hắn còn là người tu chân loại hình tổng hợp, kiêm cả thiên phú chiến đấu và sáng tạo, vừa trở thành một luyện khí sư đăng kí!
- Cho dù trên khống chế tinh khải, kinh nghiệm còn có chút khiếm khuyết, nhưng sự hiểu biết đối với kết cấu của tinh khải, cùng với một số bảo dưỡng và duy tu đơn giản, khi học tập khẳng định sẽ nhanh hơn người khác!
- Ta nói với mọi người những điều này, là muốn báo cho các ngươi rằng đừng tưởng rằng mình rất giỏi. Ở trong doanh trại huấn luyện Lôi Đình có rất nhiều người giỏi hơn các ngươi, ngay cả đệ tử tu vi thấp nhất này cũng có thực lực mạnh mẽ như vậy, thực lực của người khác chỉ tổ càng mạnh hơn!
- Ba tháng tương lại, những cường giả như vậy sẽ là đối thủ của các ngươi!
- Con đường duy nhất của các ngươi chính là tu luyện điên cuồng, nghiền nát hết thảy những cường giả này!
- Hoặc là, biến thành con rệp dưới chân người khác, bị người ta nghiền nát!
Khi nói những lời này, vẻ tò mò trong ánh mắt của lập tức biến thành địch ý dày đặc. Hình thành hỏa lực đan xen bắn nát Lý Diệu.
Có một số đệ tử thì lộ ra vẻ khinh thường.
Chiến tích của Lý Diệu có huy hoàng tới mấy thì cũng chỉ là một sinh viên, Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu mà thôi.
Mà bọn họ đều là Luyện Khí kỳ cao cấp, cao thủ từ tầng mười trở lên!
- Chỉ là một tên sinh viên khá lợi hại mà thôi.
Không ít người mặt lộ vẻ châm chọc.
- Tiểu gia hỏa, cuồng ngạo thật, kẻ cứng cỏi trong thế hệ mới của Đại Hoang Chiến viện, còn mẹ nó là 'Kên kên? Thú vị thú vị, có cơ hội sẽ đào thải ngươi trước. Để ngươi biết sự chênh lệch giữa đại học và xã hội.
Phần lớn đệ tử vừa cười gằn vừa ma quyền sát chưởng.
Trán Lý Diệu đã túa mồ hôi lạnh, sống lưng lạnh toát, chửi thầm trong lòng.
Tổng huấn luyện viên Mao Phong này lòng dạ hẹp hòi quá đi mất!
Không phải nhìn ngươi thêm vài giây thôi sao, có cần phải khiến mọi người đều thù hằn ta như vậy không?
Hắn liếc trộm Mao Phong một cái, lại bị đối phương bắt được.
Mao Phong cười âm hiểm, vỗ mạnh vào vai hắn, chòm râu như dao cầu hơi run run, thốt ra một câu:
- Chúc mừng ngươi, bạn học Lý Diệu. Ngươi đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bản giáo quan, ba tháng sau này ta sẽ trọng điểm chiếu cố ngươi.
Không đợi Lý Diệu trả lời, Mao Phong bỗng nhiên trừng mắt, râu vểnh lên, như hai thanh chiến đao, rít gào:
- Tất cả đệ tử, đều đến sân thí nghiệm tập hợp, thử thực lực của các ngươi xem thế nào!
- Căn cứ vào thực lực và phong cách tác chiến, doanh trại huấn luyện sẽ đo theo người mà chế riêng một kế hoạch huấn luyện, an bài huấn luyện viên khác nhau tiến hành chỉ đạo cho các ngươi.
- Nhớ kỹ, ba tháng huấn luyện, mỗi cuộc tháng sẽ an bài một cuộc thi đào thải.
- Cuối tháng thứ nhất chỉ có năm mươi người có thể ở lại!
- Cuối tháng thứ hai chỉ còn hai mươi người!
- Cuối tháng thứ ba hai mươi người tiến hành đọ sức, nhiều nhất chỉ có mười người, có thể đạt được sự công nhận của doanh trại huấn luyện, có được huy chương khải sư Lôi Đình!
- Người có được huy chương một khi thăng cấp tới Trúc Cơ kỳ, có thể tiến vào nội doanh, được cường giả Kim Đan Lôi Đình Uy tự mình chỉ điểm!
- Đừng có ngây ra đó nữa, sân thí nghiệm ở cách năm mươi km, chạy nhanh lên!
Tổng huấn luyện viên Mao Phong nhảy lên toa xe bay hình đầu lâu, linh năng bắn ra, cát bụi bay mù mịt.
Vừa bay vừa hô:
- Tốc độ! Tốc độ! Các ngươi đều là người tu chân, chẳng lẽ còn không chạy theo được toa xe bay à? Trong nửa tiếng mà không tới được sân thí nghiệp thì coi như các ngươi bị dào thải!
Trong khói bụi, các đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, không ai là người đầu tiên co cẳng chạy, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người bộc phát ra á linh khí rực rỡ, đuổi theo sau toa xe bay đầu lâu, nhanh như điện chớp!
Cạnh tranh bắt đầu từ giây phút này!
Trên sa mạc dưới ánh mặt trời chói chang, dùng tốc độ không thua gì toa xe bay chạy năm mươi km, cho dù là người tu chân cấp cao, cũng không tránh khỏi thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa.
Có điều bọn họ đều là hạng người tâm chí kiên nghị, dưới sự thúc dục của lòng hiếu thắng mãnh liệt, ai nấy đều ưỡn thẳng lưng, thần sắc lạnh lùng, tỏa ra sát khí vô hình, tuyệt đối không để lộ ra một chút vẻ yếu đuối nào.
Sân thí nghiệm rất to, chiếm vài km, có pháp bảo thí nghiệm tiên tiến nhất, có thể đồng thời để hai mươi đệ tử tiến hành thí nghiệm.
Ở bên cạnh sân thí nghiệm lại đặt một trăm hòm sắt to đen sì, trên hòm có khắc phù văn đằng đằng sát khí, tỏa ra khí tức máu tanh dày đặc.
- Tinh khải!
- Không phải tinh khải huấn luyện, là tinh khải chiến đấu chân chính!
- Tuy rằng đều là cổ xưa cổ xưa một trăm năm trước, nhưng chung quy vẫn là chiến khải hàng thật giá thật, đều từng lên chiến trường, trảm sát vô số yêu thú!
- Ngay cả thí nghiệm ban đầu cũng vận dụng chiến khải chân chính, doanh trại huấn luyện Lôi Đình đúng là tài đại khí thô, không hổ là một trong bốn doanh trại huấn luyện lớn, chuyến này tới thật đáng giá!
Không ít đệ tử mặt lộ vẻ vui mừng, đều luôn miệng khen.
Trong bọn họ, rất nhiều người đều từng được nhận sự tu luyện tinh khải bước đầu, có điều đều là sử dụng tinh khải huấn luyện, so với chiến khải thật sự thì có chênh lệch rất lớn.
Nhìn thấy một trăm tinh khải xếp thành hàng, cảnh tượng hoành tráng này khiến tất cả mọi người nhiệt huyết sôi trào, chiến ý sôi sục.
Tổng huấn luyện viên Mao Phong gầm rú:
- Doanh trại huấn luyện dựa theo tư liệu của các ngươi, bước đầu lựa chọn cho các ngươi một tinh khải thích hợp, mọi người dựa theo tên bên trên thùng đừng tinh khải mà tìm tinh khải của mình đi.
- Nhớ kỹ, đây là lần cuối cùng của các ngươi sử dụng tên của mình trong doanh trại huấn luyện, đợi lát nữa dựa theo kiểm tra thực lực mà xếp số, từ 001 đến 100, đây là danh hiệu duy nhất của các ngươi trong ba tháng sau này.
- 001 đại biểu cho mạnh nhất!
- 100 đại biểu cho kém nhất, rác rưởi nhất, mất mặt nhất!
- Không muốn trở thành số 100 thì bỏ hết sức ra mà liều mạng đi!
- Đệ tử không có kinh nghiệm cũng không cần phải lo lắng, những tinh khải này đều đã trải qua điều chỉnh đặc thù, độ nhạy điều tiết về 30%, nói cách khác, độ khó điều khiển chỉ bằng ba thành so với tinh khải bình thường. là hình thức đơn giản nhất, cho dù là người mới học cũng có thể điều khiển thoải mái.
- Nếu dưới độ nhạy 30% mà cũng không thể khống chế, vậy thì chứng tỏ các ngươi không có thiên phú điều khiển tinh khải, nên cút luôn đi, ta không muốn huấn luyện phế vật!
- Được rồi, không nói nhiều nữa, đệ tử có kinh nghiệm bước lên trước, các đệ tử còn lại thì mặc tinh khải vào sang một bên làm quen, trong tinh não có thần niệm dạy học, tự làm nóng người đi!
Vừa dứt lời, tất cả các đệ tử đều hoan hô nhảy nhót, chạy tới tinh khải bên trên ghi tên mình.
Trừ Lý Diệu ra, chín mươi chín đệ tử còn lại ít nhiều đã từng tiếp xúc với tinh khải.
Ít nhất thì cũng từng trong phòng mô phỏng chuyên ngành tiến hành huấn luyện mô phỏng giống thật 100%.
Lý Diệu thì khác, hắn từ nhỏ lớn lên trong phần mộ pháp bảo, cuộc sống chính là không ngừng tu luyện và chiến đấu, ngay cả trò chơi tinh khải lưu hành ở thị trường cũng chưa chơi bao giờ, càng đừng nói tới huấn luyện mô phỏng 100%
Khi tiến vào đại học, hắn lại dồn hết thời gian và tinh lực vào luyện khí và tu hành đấu võ.
Thỉnh thoảng rảnh rỗi cũng đọc lướt qua tri thức luyện chế và duy tu tinh khải.
Đối với điều khiển tinh khải thì lại hoàn toàn không biết gì cả.
Chỉ là mấy ngày nay lâm thời nước tới trôn mới nhảy, học đại lượng tri thức lý luận chứ chưa từng được ứng dụng trong thực tế.
Đây là lần đầu tiên hắn điều khiển tinh khải.
Tâm tình của Lý Diệu vô cùng kích động, giống như là thiếu niên lần đầu tiên hẹn hò với tình nhân, nuốt nước miếng để làm dịu yết hầu đang nóng rát, chạy tới thùng đựng tinh khải của mình.
Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua phù văn thô ráp, trong thùng truyền đến tiếng thở dốc, giống như một con quái thú ngủ say đã lâu đang từ từ tỉnh lại.
Thanh âm này vang vọng sâu trong óc Lý Diệu, dần dần nhất trí với sóng não của hắn, kích phát cộng hưởng, khiến hắn sinh ra xung động vội vãng.
Phù văn giống như thấm vào máu tươi, phát ra quang mang màu đỏ.
Thùng phát ra tạp âm kẽo kẹt, hai bên thùng mở ra.
Một cỗ sát khí dày đặc và khí tức của dã thú ùa vào mặt, giống như một thanh thiết chùy, hung hăng nện vào mặt Lý Diệu, khiến hắn bất giác rùng mình một cái.
Tuy rằng là tinh khải cổ xưa cả trăm năm, nhưng lại từng lấy đi sinh mệnh của ngàn vạn yêu thú trên chiến trường, tỏa ra sát khí lạnh lẽo hoàn toàn khác với tinh khải mới.
Trong nháy mắt thùng mở ra, Lý Diệu thậm chí có thể nghe thấy tiếng kêu rên tuyệt vọng của yêu thú yêu thú!
Trong thùng, dưới sự chống đỡ của phù trận phản trọng lực, một tinh khải cao hai mét đang bồng bềnh.
Tạo hình nhẹ nhàng, phong cách nhanh mạnh, cả người được bao phủ trong một lớp vỏ dạng vảy được luyện chế từ hợp kim đặc thù, tỏa ra ánh sáng màu xám ảm đạm như nham thạch.
Hai tay dài tới đầu gối, hai tay đều luyện chế hình dạng đầu rắn.
Bốn lưỡi dao như răng nọc xếp ngược ở mu bàn tay, ẩn chứa hung mang trí mạng.
Tinh khải này tạo cho người ta cảm giác, giống như là một con độc xà đang ẩn núp trong khe đá, vận sức chờ phát động tấn công.
- Thất Bộ Nham xà!
Lý Diệu hít một hơi lạnh, trong đầu hiện lên cái tên nguy hiểm tới cực độ này.