“A...” Lý Diệu có chút khó xử gãi gãi đầu, nhưng sau khi nhìn thấy trong mắt lão bà nở rộ ra hung quang, lập tức gật đầu thật mạnh, “Không sai, là như thế!” “Vậy còn xấp xỉ!” Đinh Linh Đang hài lòng cười, nắm tay Lý Diệu, hai người chân đạp bậc thang linh năng ngưng tụ thành, đi đến cuối đám mây. Bọn họ giống như đứng ở bên cạnh một vách núi hư vô mờ mịt, dõi mắt trông về mặt đất mênh mang vô tận phía xa cùng bầu trời càng thêm mênh mông thâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.