Mục lục
Tu Chân Tứ Vạn Niên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạn còn chưa bắn ra, không khí quanh người Lý Diệu phát ra phát ra tiếng pháo nổ, giống như từng trận gió lốc từ trong cơ thể hắn thổi ra, ở cạnh người ngưng tụ thành vô số cánh chim trong suốt, hai cánh từ linh khí hình thành đột nhiên xòe ra, xé rách không khí, phát ra tiếng huýt của hùng ưng bay lượn!

Nhiên Hồn pháp, Nhất Phi Trùng Thiên.

Lý Diệu triệt để thả lòng thần hồn để lửa sinh mệnh bốc cháy điên cuồng, không ngừng đột phá cực hạn của sinh mệnh, đánh ra cảnh giới chí cường!

Sau lưng hắn, toàn bộ cửa sổ trong nháy mắt toàn bộ nổ tung, mảnh thủy tinh bay lượn quay chung quanh hắn, lại bị sóng khí quấy thành những hạt tròn, giống như ngưng tụ thành một chiến giáp thủy tinh quanh người Lý Diệu.

"Luyện Khí ký tầng thứ ba?"

"Luyện Khí kỳ tầng thứ tư?"

"Luyện Khí kỳ...tầng thứ năm!"

Không ai dám tin vào những gì mình nhìn thấy, nhưng linh căn của bọn họ lại cảm giác được một cách vô cùng rõ ràng, lửa sinh mệnh của Lý Diệu đốt cháy lên, ánh sáng và nhiệt lượng tỏa ra đã vượt xa cấp số của bọn họ.

"Đúng là Luyện Khí kỳ tầng thứ năm!"

Bất kể Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn hết lần này tới lần khác thề rằng, bất kể trên người Lý Diệu phát sinh thêm một chuyện bất khả tư nghị nào thì bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không cảm thấy bất ngờ, nhưng lúc này, bọn họ vẫn vô cùng chấn động!

Quanh người Lý Diệu được cánh chim linh lực bao phủ, linh năng cuồng bạo giống như nham thạch nóng chảy chạy không ngừng trong mạch máu của hắn, mượn sự oanh tạc của linh năng, tốc độ hoạt động của não hắn liều mạng đề thăng.

Tốc độ hoạt động của tế bào não 150!

Trong mắt Lý Diệu, toàn bộ thế giới dần dần trở nên bán trong suốt, tất cả sự vật đều biến thành những con số đang nhảy máu.

Tốc độ hoạt động của tế bào não 200!

Lục Tí Xà Ma đã biến mất, biến thành tổ hợp của những con số, bao gồm hình thể, các nơi yếu hại, tốc độ, quỹ tích vận động của nó hoàn toàn đã được số hóa!

Tốc độ hoạt động của tế bào não 250!

Con số và con số điên cuồng va chạm với nhau, đường cong và đường cong đan vào nhau, mỗi một đường đạn điên cuồng nhảy múa, cuối cùng thì sau khi ngưng tụ lại với nhau.

Tốc độ hoạt động của tế bào não 300!

Tỏa định!

Tỏa định hoàn toàn!

Bất kể Lục Tí Xà Ma du động như thế nào, bất kể ngàn vạn con số biến hóa như thế nào, Lý Diệu luôn có thể ngay lập tức tính toán ra một đường đạn mới, khóa chặt mục tiêu!

Tốc độ hoạt động của tế bào não 331!

Lý Diệu gầm lên, cơ nhục trên người nhô lên, trang phục chiến đấu bó sát người đột nhiên căng ra, chỗ cánh tay và ngực không ngờ xoẹt một tiếng thủng mấy lỗ, để lộ ra làn da kiên cường dẻo dai màu vàng nhạt.

Một tòa núi lửa đột nhiên bùng nổ ở trước mặt hắn, nham thạch nóng chảy hội tụ thành một hoả tuyến nóng rực, hung hăng đánh về phía Lục Tí Xà Ma.

Trong hai mắt Lục Tí Xà Ma chiếu ra một tia khinh thường, thân thể lách một cái, muốn lướt qua hoả tuyến.

Không ngờ hoả tuyến như có mắt, trong nháy mắt có di động nhỏ, giống như một cái roi đã được nung đỏ quất tới, uy lực hơn xa dự đoán của nó, trong nháy mắt ngực nó nở ra một chùm hoa máu!

Đồng tử Lục Tí Xà Ma đột nhiên co rút lại thành hai đương nhỏ, phát ra tiếng rít vô cùng thê lương, di động thật nhanh, điên cuồng né tránh.

Nhưng mà bất kể nó tránh như thế nào hoả tuyến cũng như ròi trong xương, đuôi sát không tha, bắn cho nó da tróc thịt bong, liên tục hét thảm.

Nửa đại sảnh giao dịch đều bị bao phủ trong hỏa lực tuyệt cường của pháo oanh kích xoay sáu nòng, giống như mấy trăm quả Chưởng Tâm Lôi đồng thời nổ mạnh…

Chỗ Hoả tuyến lướt quá, tất cả đều vỡ tan!

Cả nửa phút, Triệu Thiên Trùng, Lỗ Thiết Sơn, Mã Giao, Bối Tinh Tinh. . . Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Diệu trút xuống hỏa lực, giống như nhìn thấy một chiến thần hàng lâm, đại sát tứ phương!

Cho tới khi tiếng súng đột nhiên dừng lại, Lý Diệu ném pháo oanh kích xoay sáu nòng và thùng đạn về phía trước, chạy nhanh tới bên cạnh họ thì các đồng đội vẫn chưa có phản ứng.

"Ngươi, ngươi tiêu diệt được nó rồi à?"

Giọng nói của Mã Giao run rẩy.

Nhìn thấy biểu hiện khủng bố vừa rồi của Lý Diệu, Mã Giao không chút nghi ngờ, Lý Diệu này mà điên lên thì cho dù là một ngọn núi chắn ở trước mặt hắn, hắn cũng sẽ trực tiếp đấm nổ!

"Điên à, người ta là Yêu Tướng đó!"

Khóe mắt, lỗ mũi, lỗ tai, khóe miệng của Lý Diệu đều trào máu, hình dạng có chút dữ tợn, bởi vì vắt kiệt đầu óc nên đã đang ở ranh giới tẩu hỏa nhập ma rồi.

Hắn nhảy lên cửa sổ, điên cuồng hét lên:

"Đi mau, nếu không thì không đi được đâu!"

Mọi người bừng tỉnh, đỡ bị thương, ba chân bốn cẳng bò lên cửa sổ.

Sau lưng bọn họ, Lục Tí Xà Ma bị bắn cho thương tích đầy mình truyền đến những tiếng gầm rú.

Tình trạng của nó rất xấu, cả cánh tay trái đã bị bắn nổ tới tận vai, tim cũng bị thương nghiêm trọng, chỉ sợ Lý Diệu oanh kích nó thêm nửa phút thì thật sự có thể bắn chết nó.

Chỉ tiếc là sức tính toán của Lý Diệuđã phát huy đến cực hạn, thêm một giây nữa là tẩu hỏa nhập ma.

Lục Tí Xà Ma đang muốn đuổi theo thì ống khí và thiết bị chiếu sáng trên trần nhà ầm ầm đổ xuống, đè lên người nó.

Lý Diệu biết mình không chống đỡ được bao lâu nữa, ở thời điểm cuối cùng đã chia ra một bộ phận hỏa lực bắn đứt hết chỗ nối của ống khí và thiết bị chiếu sáng.

Mấy thứ này đương nhiên không đè chết được Lục Tí Xà Ma nhưng có thể ngăn cản được nó trong vài giây.

Sáu người Lý Diệu nhân vài giây này, tung người nhảy lên, từ tầng bảy nhảy xuống!

"Kích phát hộ thuẫn linh năng tới mức mạnh nhất đi!"

Giữa không trung, cuồng phong gào thét, Lý Diệu hô to.

Tất cả mọi người kích phát linh năng trong áo chống đạn đến cực hạn, mở ra hộ thuẫn hình cung trong suốt.

Lục Tí Xà Ma cuối cùng cũng giãy ra được từ trong một đống ống khí kim loại, trong một cái hô hấp đã bắn tới cửa sổ.

Nó đã điên cuồng tới cực độ, đã bất chấp việc sau khi ra ngoài liệu có bị người tu chân cấp cao phát hiện hay không, trong đầu nó chỉ có một suy nghĩ, chính là phải đuổi theo những nhân loại này, giết chết bọn họ.

Ít nhất, phải giết chết tên thiếu niên dùng pháo oanh kích xoay sáu nòng khiến nó bị thương nặng kia!

Nghĩ đến đây, Lục Tí Xà Ma lại nhìn lướt qua pháo oanh kích và thùng đạn mà Lý Diệu vứt bỏ một cách oán hận.

Loại vũ khí này nó đã từng gặp rồi, chỉ có thể đối phó với Yêu Binh cấp tôm tép, không ngờ lại khiến nó bị thương nặng!

Đúng lúc này, thân thể Lục Tí Xà Ma cứng đờ, bỗng nhiên cảm ứng được một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm.

Giống như một tuyệt thế cường giả nào đó phá vỡ hư không, xuất hiện bên cạnh nó.

Mỗi một cái vảy của Lục Tí Xà Ma đều co lại, ánh mắt sợ hãi nhìn ngang nhìn dọc cả nửa ngày, cuối cùng dừng trên thùng đạn cách mình không xa.

"Trong này..."

Cả người Lục Tí Xà Ma run lên, vô cùng sợ hãi rít gào.

Cơ hồ là cùng lúc, Lý Diệu sắp rơi xuống đất ấn nhẹ một cái vào thắt lưng.

"Ầm!"

Tàng sáu, tầng bảy, tầng tám, cả ba tầng của trung tâm giao dịch cổ phiếu trong nháy mắt bị phát nổ với uy lực cực lớn biến thành một biển lửa, lửa từ trong mỗi một khung cửa sổ trào ra, giống như vô số con hung thú từ lửa ngưng kết thành muốn bay ra, nhưng lại bị lực lượng vô hình kéo giật lại, điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cao ốc.

Sóng nhiệt cuồn cuộn giống như sáu thanh thiết chùy, đánh mạnh vào lưng sáu người.

Cho dù người tu chân xương cứng như sắt thép cũng chịu nổi, Mã Giao và Bối Tinh Tinh đều phun ra một ngụm máu tươi, gãy mấy vài cái xương.

Có điều lúc này vẫn chưa tới lúc nghỉ ngơi.

"Đi mau!"

Lý Diệu vỗ vào một cái phù đóng băng trên đầu, đại não đang sôi sục đã hạ thấp nhiệt độ, sáu người đỡ nhau, một hơi chạy mấy trăm thước, cuối cùng không chịu được nữa, đầu tiên là quỳ xuống đất, sau đó thì ngã ngửa ra sau.

"Tít tít!"

Linh võng nối được rồi!

Triệu Thiên Trùng lập tức phát ra tín hiệu cầu viện.

Trong cao ốc ở bốn phương tám hướng, cũng có không ít tiểu đội chiến đấu cảm ứng được vụ nổ từ trung tâm giao dịch cổ phiếu truyền đến, mấy chục người tu chân chạy nhanh tới.

Mọi người ngây ngốc nhìn trung tâm giao dịch cổ phiếu.

Lửa đã hoàn toàn bao phủ ba tầng, đang lan về phía trước, cả tòa cao tốc đều đỏ bừng.

Một thân ảnh màu đen từ trong lửa lao ra, nhoáng lên một cái trên cửa sổ rồi từ tầng bảy rơi xuống, đã bị đốt trụi, còn đang ở giữa không trung đã tứ phân ngũ liệt, đi đời nhà ma.

"Đó, đó không phải là Lục Tí Xà Ma à?"

"Rốt cuộc tình huống gì vậy, sao lại có vụ nổ với uy lực lớn như vậy?"

"Là bom? Trên người Lý Diệu ngươi còn mang theo bom uy lực mạnh như vậy à? Bom này to cỡ nào, ngươi giấu ở đâu mà sao ta không thấy?"

Tất cả ánh mắt đều hướng về phía Lý Diệu.

"Là thiên lôi địa hỏa."

Lý Diệu nhẹ nhàng xoa huyệt Thái Dương, vẻ mặt mệt mỏi giải thích, "Ta khi cải tiến hòm pháp bảo thành hòm đựng đạn thì phát hiện, chúng ta lần này tác chiến nội tuyến, tùy thời có thể có được bổ sung tiếp tế, tuy rằng hai băng đạn thì hơi ít, nhưng ít nhất cũng không cần thiết phải mang theo cả một thùng đạn."

"Thật sự mang theo nhiều đạn như vậy, còn chưa bắn hết nòng súng đã hỏng rồi, chẳng phải là rất lãng phí sao?"

"Cho nên, ta liền đổi thùng đạn thành kết cấu hai tầng, tầng ngoài thì để đạn, chỗ giữa thì tự tay ta cải tiến, mười quả thiên lôi địa hỏa tổ hợp thành một quả bom siêu cấp!"

"Mười quả thiên lôi địa hỏa!"

Tất cả mọi người chấn kinh, dùng một loạ ánh mắt vô cùng sợ hãi nhìn chằm chằm Lý Diệu.

Thiên lôi địa hỏa là pháp bảo loại nổ mạnh do quân đội luyện chế, chọn dùng tinh thạch hệ lửa và tinh thạch hệ lôi cô đọng cao độ, hơn nữa nối với phù trận kích phát đặc thù.

Một khi nổ thì giống như thiên lôi hàng lâm.

Có điều thể tích của thiên lôi địa hỏa cực lớn, trọng lượng rất nặng, uy lực cũng rất mạnh, nhưng không thích hợp để từng binh sĩ mang theo, ném ra.

Chủ yếu là dùng để làm mìn, hoặc là để phá hủy sào huyệt yêu thú cố định.

Không ngờ Lý Diệu không ngờ một hơi cầm theo mười quả, còn dính lại với nhau, thật quá điên cuồng!

Lục Tí Xà Ma vốn đã bị trọng thương, lại bị pháo oanh kích xoay sáu nòng bắn cả nửa phút, cuối cùng nếm thử tư vị nổ mạnh của mười quả thiên lôi địa hỏa trong phạm vi gần, chết cũng không oan uổng.

"Nhưng. . ."

Sau khi biết chân tướng, tất cả mọi người mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nửa ngày vẫn nói không ra lời.

Vừa nghĩ tới mình từng đứng gần mười quả thiên lôi địa hỏa như vậy, nếu kỹ thuật cải tiến của Lý Diệu có chút sai sót, trong lúc vô ý gây nổ, bọn họ ngay cả một cọng lông cũng chẳng còn.

"Ngươi, ngươi mang theo nhiều thiên lôi địa hỏa như vậy làm gì? Ngươi không phải là sớm đoán trước sẽ phải đối phó với Yêu Tướng chứ?"

Mã Giao lắp bắp hỏi.

Lý Diệu cười:

"Cũng không phải vậy, mang theo nhiều thiên lôi địa hỏa, là lo vạn nhất rơi vào tử địa, bị cường đại yêu thú bao vây, khi không còn đường lui thì có thể dùng để tự bạo."

"Ta là Lý Diệu kên kên, tuy rằng chỉ là một tên vô danh tiểu tốt thực lực thấp kém trong Tu Chân giới, nhưng lại không dễ bị giết vậy đâu."

“Muốn giết ta? Bất kể là Yêu Tướng cũng thế, Yêu Vương cũng vậy, đều phải trả giá đắt!"

Mọi người á khẩu không nói được gì, sau khi trầm mặc cả nửa ngày, Bối Tinh Tinh thở hắt ra một hơi, nhỏ giọng nói với Mã Giao:

"Ngay từ lúc đầu mới nhìn thấy hắn, ta còn có chút không tin, một thằng ôn khiêng pháo oanh kích xoay sáu nòng và chiến đao chấn động hạng nặng như vậy, sao có thể lặng lẽ lẻn vào trung tâm chỉ huy của Cao Dã, thực thi chiến thuật chém đầu quan chỉ huy thiên tài như Cao Dã?"

"Hiện tại. . . Ta tin rồi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK