Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Quản lý cấp cao của app livestream Sa Ngư?”

Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe lập tức hiểu rõ, lúc anh đăng ký tài khoản, anh đã điền số điện thoại di động của mình vào, quản lý cấp cao thêm bạn anh bằng cách dò hệ thống lấy số điện thoại của anh.

Lâm Hàn nhấn chấp nhận thêm bạn.

“Xin chào!”

Chỉ lát sau, quản lý cấp cao lại gửi đến một tin, phía sau còn kèm theo một icon mỉm cười.

Lâm Hàn vừa định trả lời thì điện thoại anh lại reo lên.

“Alo, cậu Lâm à”, là giọng nói của Trần Vô Cực: “Tôi đã tra được tư liệu của chủ cái số điện thoại di động mà cậu đưa tôi rồi”.

“Nói nghe thử xem”, Lâm Hàn nói.

“Người đó tên Từ Trí, hiện nay đang làm cho một công ty tài chính tên là Make Money Treasure”.

“Make Money Treasure…”

Lâm Hàn gãi cằm, cái tên của công ty tài chính này sặc mùi lừa đảo ghê.

“Địa chỉ công ty ở đâu?”, Lâm Hàn lại hỏi.

“Ở số 36 đường Ngân Hà”, Trần Vô Cực trả lời, ông ta lại nhắc nhở:

“Cơ mà cậu Lâm, Từ Trí kia cũng có ô dù đấy, anh ta là em trai của Từ Dũng”.

“Từ Dũng?”

Lâm Hàn cảm thấy cái tên này có chút quen quen, anh chợt nhớ lại tên đại ca chống lưng cho Lưu Phú Quý ở khu Bành Hộ, là Từ Dũng này.

Mà sau lưng của Từ Dũng, lại chính là trùm xã hội đen Hoàng Báo.

Hoàng Báo này dưới trướng cũng không ít tụ điểm ăn chơi, phía trên còn có vài công ty cho vay, nhưng không chỉ cho vay bình thường, mà là cho vay nặng lãi.

Địa vị của Hoàng Báo có thể nói là sánh ngang hàng với Trần Vô Cực, bên tám lạng, người nửa cân!

Lâm Hàn bật cười, không ngờ bố vợ mình lại bị công ty tài chính lừa gạt, bào tận gốc rễ, mà phía sau cái công ty đó lại là trùm xã hội đen Hoàng Báo.

“Cậu Lâm, nếu cậu muốn đụng vào Từ Trí, tôi cảm thấy cậu nên cân nhắc kỹ lại chút đã, sau lưng anh ta còn có Từ Dũng và Hoàng Báo”.

Trần Vô Cực nhắc nhở, giọng điệu khá nghiêm túc: “Địa vị của Hoàng Báo kia cũng tương đương với tôi, ra ngoài đều dẫn theo vệ sĩ bảo vệ. Hơn nữa, người này tính tình cẩn thận, không ai biết được ông ta ở chỗ nào trong thành phố Đông Hải. Tôi với ông ta nước giếng không phạm nước sông, mỗi người kinh doanh sản nghiệp của mình. Một khi xé mặt, nhất định thương vong sẽ nặng nề”.

Ông ta lại nói:

“Dĩ nhiên, tôi cũng chỉ kiến nghị với cậu Lâm thế thôi, quyền quyết định vẫn là ở trong tay cậu. Nếu cậu thật sự muốn đụng vào, tôi sẽ cử một vài người qua hỗ trợ”.

“Người thì không cần, tôi tự có tính toán, cúp máy trước đây”, Lâm Hàn cười rồi nói.

“Được rồi!”, Trần Vô Cực cũng không nói thêm câu nào.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hàn chuẩn bị đi tìm Từ Trí.

Bố vợ bị gạt mất 500 ngàn, nói gì thì nói cũng phải làm anh ta ói ra lại.

Lâm Hàn vừa định đi, giọng nói Dương Khiết từ trên lâu truyền xuống.

“Hahaha! Anh rể hai, anh rể hai!”

Sau đó cô ấy liền vọt xuống lầu, trên người chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, cặp ngực đẫy đà nẩy lên, đôi chân trắng trẻo cũng trưng ra ngoài.

“Gì thế?”, Lâm Hàn nghi hoặc hỏi.

“Em vừa mới livestream, anh trai chạy Rolls-Royce tặng cho em 1 triệu tiền quà đó!”

Khuôn mặt Dương Khiết tràn đầy phấn kích nhìn Lâm Hàn:

“Không phải anh hâm mộ anh trai chạy Rolls-Royce sao, em sẽ giúp anh xin cách thức liên lạc với anh ấy! Để anh được kéo gần khoảng cách với thần tượng của mình hơn một chút!”

“Em có cách liên lạc rồi sao?”, Lâm Hàn nói.

“Ơ…”

Nụ cười Dương Khiết khựng lại: “Vẫn chưa, em nhắn tin riêng cho anh trai chạy Rolls-Royce rồi, nhưng anh ấy vẫn chưa trả lời em, chắc là đang bận rồi. Người ta là người nổi tiếng đó, chắc chắn rất bận rộn, nhưng mà em tin nếu anh trai chạy Rolls-Royce thấy tin nhắn thì sẽ trả lời ngay!”

“Khi có được cách thức liên lạc thì em sẽ báo cho anh biết đầu tiên nhá!”

“Được”, Lâm Hàn gật đầu, tiếp tục đi ra ngoài.

“Anh rể hai, anh đi đâu đó?”, Dương Khiết hỏi theo.

“Có chút việc”.

Lâm Hàn không nói gì thêm, mượn xe của Cổ Hà rồi gọi điện cho Ngô Xuyên:

“Ngô Xuyên, đến số 36 đường Ngân Hà đi, tôi chờ anh ở đó”.

“Được, anh Hàn!”, Ngô Xuyên cũng không hỏi lý do.

Nửa tiếng sau, Lâm Hàn đến số 36 đường Ngân Hà.

Lâm Hàn ngừng xe ở ven đường, nhìn ngó xung quanh.

Ở đây cách trung tâm thành phố Đông Hải tầm 3km, cũng không mấy sầm uất, xung quanh đây đa phần đều là công ty tài chính.

“Tài chính Đại Mạch, cho vay

Giang Hồ, cho vay Danh Giáo, trả góp Mỹ Lệ…”

Bảng hiệu của mấy công ty tài chính cho vay nặng lãi làm cho người ta hoa cả mắt.

Trên cột điện còn dán các tờ rời quảng cáo cho vay tiền chỉ cần thẻ CMND, không cần thế chấp, khoản vay là 300 ngàn có ngay trong tài khoản lãi xuất thấp…

Lâm Hàn đoán con đường toàn công ty tài chính này chắc là đều có liên quan đến Hoàng Báo.

Mà ngay ven đường anh đứng chính là “Công ty tài chính tên là Make Money Treasure”.

“Anh Hàn!”

Một giọng nói vang lên, theo sau Ngô Xuyên đang lái xe điện đến.

“Có chuyện gì thế?”, Ngô Xuyên tìm chỗ đậu xe rồi đi lại hỏi.

“Đi với tôi vào công ty ‘tham quan’ một chút, lát nữa có thể xảy ra xung đột”, Lâm Hàn xuống xe nhìn công ty tài chính tên là Make Money Treasure trước mặt.

“Biết rồi, anh Hàn”.

Nghe thấy có thể nảy sinh xung đột thì vẻ mặt Ngô Xuyên liền nghiêm túc hơn.

Lâm Hàn chắp hay tai sau lưng, hiên ngang một mình bước vào công ty.

“Chào anh, công ty chúng tôi không hẹn trước không thể tùy tiện bước vào!”

Vừa thấy Lâm Hàn, lễ tân công ty lập tức đứng lên ngăn lại.

“Tôi đến tìm Từ Trí”, Lâm Hàn mở miệng.

“Anh tìm trưởng phòng Từ sao?”

Lễ tân quan sát Lâm Hàn từ trên xuống dưới với ánh mắt cảnh giác.

“Đúng vậy, hai ngày trước anh ta nói với tôi về việc mua sản phẩm tài chính, nói là sản phẩm tài chính của mấy người tiền lời rất cao, một năm sau có thể lời gấp 10 lần! Tôi cũng đã mang đủ 1 triệu tệ đến rồi đây. Tôi định sẽ dùng số tiền này mua sản phẩm tài chính của công ty mấy người”.

Lâm Hàn cười hề hề nói, đáy mắt lộ vẻ tham lam, cứ y như 1 triệu kia 1 năm sau sẽ biến thành 10 triệu thật vậy.

Nhìn thấy vẻ mặt tham lam của Lâm Hàn, lễ tân cũng mỉm cười nói:

“Thưa anh, chỉ cần anh mua sản phẩm tài chính của chúng tôi, bảo đảm trong vòng một năm tới anh sẽ tậu thêm được một cái biệt thự! Đừng nói là gấp 10 lần, 20 lần cũng có thể đấy!”

“Thật vậy à! Vậy thì tốt quá! Nhanh nào, nhanh nào, dẫn tôi đi gặp Từ Trí nhanh, để tôi còn ký hợp đồng nữa!”, Lâm Hàn vẫn hớn hở, như là sắp mất kiên nhẫn rồi.

“Mời anh lên lầu ạ, trưởng phòng Từ đang ở phòng tiếp khách lầu ba đợi anh!”, lễ tân đưa tay tỏ ý mời Lâm Hàn lên lầu.

Lâm Hàn chắp tay sua lưng bước lên lầu, Ngô Xuyên theo sát sau lưng anh.

“Phù…”

Nhìn Lâm Hàn lên lâu, lễ tân thầm thở phào.

Khoảng thời gian này, thành phố Đông Hải truy quét tội phạm vô cùng gắt gao, chuyện này làm con đường tài chính này ngày nào cũng có cảnh sát kiểm tra đột xuất, khiến cô ta cũng lo lắng không thôi, suýt nữa nhận nhầm khách hàng là cảnh sát rồi.

Kế tiếp, cô ta lại cười tươi rói, nếu khách hàng này thật sự chi 1 triệu để mua sản phẩm tài chính, vậy quầy lễ tân này của cô ta cũng được chia khoảng 50 ngàn tiền hoa hồng rồi.

Làm gì có chuyện 1 triệu lời gấp 10 lần, 20 lần chứ… Trên đời sao mà có chuyện ngon cơm như vậy?

Sau đó cô ta bước ra cửa, nhìn thấy trước cửa công ty có đỗ một chiếc BMW M4, ánh mắt lại sáng lên, quay lại quầy lễ tân gọi vào một dãy số:

“Trưởng phòng Từ, có khách lên lầu, là một con lợn béo mang theo 1 triệu đấy! Nhưng tôi cảm thấy anh ta không chỉ có bao nhiêu đó thôi đâu, đi xe BMW M4 đến thì tài sản ít nhất cũng 4-5 triệu”.

“Biết rồi, tôi sẽ làm tốt công việc tiếp đãi của mình, cô làm khá lắm, nếu bắt được con lợn béo này, cô cũng được thưởng không ít!”, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói.

“Cảm ơn trưởng phòng Từ!”

Lễ tân hí hửng cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK