Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 858

“Được rồi, đừng kích động, mau về nghỉ ngơi đi, ngày mai các anh sẽ mệt đấy. Sáng mai theo tôi đến nhà họ Tiêu nói chuyện, sau đó kế hoạch chính thức bắt đầu”, Lâm Hàn nói với Ngô Xuyên và những người còn lại.

“Vâng!”, tâm trạng mấy người Ngô Xuyên đều rất tốt, vội vàng đi nghỉ ngơi.

Còn Vương Tam, vì Lâm Hàn không có ý tránh mặt bọn họ nên họ cũng đã nghe thấy hết nội dung cuộc điện thoại vừa rồi.

“Anh Tam, có thật không vậy? Họ thật sự có cách đối phó với hai quý tộc lớn là nhà họ Chu và nhà họ Khương sao?”

“Đúng thế, họ là quý tộc đó, là gia tộc có thể ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước, lại còn liên minh giữa hai quý tộc và thế gia lớn nữa”.

“Mà chúng ta mưu đồ bí mật lâu như vậy cũng không nghe thấy tin tức gì, hiển nhiên kế hoạch cực kỳ tỉ mỉ!”

Vương Tam cáu kỉnh trừng mắt nhìn bọn họ rồi nói: “Không nhìn thấy Lâm Hàn có thể liên lạc được với người của đội thanh tra Hoa Hạ sao? Tao thấy lần này Lâm Hàn có cách thật đấy, chúng ta kiếm được món tiền lớn rồi, nếu đứa nào còn dám nói lung tung, đắc tội Lâm Hàn thì đừng trách tao xử lý bằng gia pháp!”

Đột nhiên các cao thủ nhà họ Vương có chút nghi ngờ, vẫn không tin Lâm Hàn thật sự có thể dẫn dắt mình đối phó với nhà họ Khương và nhà họ Chu khi hai quý tộc lớn đã bắt tay, nhưng tất cả đều ngậm miệng.

Mà lúc này trong lòng Vương Tam đang nghĩ đến trước đây nhóm mình còn định ám sát Lâm Hàn, đúng là nực cười.

Chưa kể họ không phải là đối thủ của Lâm Hàn, mà thật sự may mắn ám sát thành công, e rằng đối với họ mà nói cũng là đại nạn.

Như tình huống này, dù họ là cao thủ của nhà họ Vương thì thế nào? Chẳng phải nhà họ Vương vẫn không tránh được sự thật trở thành thế gia phụ thuộc nhà họ Khương, bị nhà họ Khương hút máu đó sao?

Nhưng bây giờ vì có Lâm Hàn nên mọi thứ đã khác, mặc dù đối đầu với hai quý tộc vô cùng nguy hiểm, nhưng Vương Tam cực kỳ tin nhóm Lâm Hàn, cảm thấy đây là cơ hội thay đổi vận mệnh của họ.

Mãi đến tận khuya, các cao thủ Trương Thiên Sơn phái tới mới đến khách sạn.

Tổng cộng có hơn bốn mươi người, mặc dù Lâm Hàn không biết rõ thân thủ của họ nhưng Trương Thiên Sơn dám cử đến thì chắc chắn sẽ không kém.

Mặc dù có thể không bằng người của Tôn Hàn Các, nhưng so với đám cao thủ của nhà họ Vương chắc chắn lợi hại hơn nhiều.

Lại thêm rất nhiều người, sức chiến đấu càng lớn, điều này khiến Lâm Hàn càng thêm chắc chắn.

“Cậu Lâm, đại bàng núi của chúng tôi nói chúng tôi đến đây sẽ nghe theo lời cậu. Dù cậu bảo chúng tôi chết thì chúng tôi cũng không chút do dự xông lên phía trước, vậy nên cậu cứ yên tâm ra lệnh cho chúng tôi đi!”, người dẫn đầu nói.

Lâm Hàn nghe vậy thì vội bảo: “Anh nói gì vậy? Anh Trương phái nhiều cao thủ đến giúp tôi thế này, tôi biết ơn còn không kịp nữa là, sao tôi lại bảo các anh đi chết được? Các anh yên tâm, cứ làm theo kế hoạch của tôi, chúng ta sẽ không xảy ra thương vong, cùng lắm chỉ bị thương nhẹ thôi”.

Sau đó Lâm Hàn sắp xếp cho những người này ở lại khách sạn, đồng thời thông báo cho họ sáng mai đến nhà họ Tiêu cùng mình.

Chẳng bao lâu nhóm cao thủ Trương Thiên Sơn phái tới đều đã có chỗ ở.

Mà trong lòng Lâm Hàn cũng cực kỳ biết ơn Trương Thiên Sơn, ông ta không hề lừa anh, thật sự cử rất nhiều cao thủ tới.

Nhưng bây giờ dưới tình huống này, Lâm Hàn cũng không thể đến cảm ơn Trương Thiên Sơn, đợi khi nào xong việc anh sẽ tới tận nơi bày tỏ lòng biết ơn.

Sau đó Lâm Hàn cũng đi nghỉ ngơi.

Mà khi mọi người bên phía Lâm Hàn đã đi nghỉ thì nhà tổ bên nhà họ Tiêu lại đèn đuốc sáng trưng, ai nấy đều bận rộn.

“Ông hai, tôi vừa nhận được tin chiều mai người của đội thanh tra Thiên Kinh sẽ tới kiểm tra!”, cao thủ của nhà họ Tiêu đến báo cáo với Tiêu Hoa Bân, giọng nói nghiêm túc.

Tiêu Hoa Bân nghe vậy sắc mặt đột nhiên thay đổi, còn chưa tới một ngày, sao có thể kịp được?

“Tiêu rồi, tiêu rồi, giờ phải làm sao đây?”

Lúc này, sắc mặt Tiêu Hoa Bân kích động nói: “Chỉ chút thời gian ấy, chúng ta chẳng thể làm gì được, đợi ngày mai, đoàn thanh tra của Thiên Kinh xuống điều tra, chúng ta chắc chắn sẽ phải bồi thường một số tiền khổng lồ!”

Tiêu Nhã bên cạnh lại bình tĩnh hơn, dường như đã sớm đoán được cảnh này, nên mặc cho số phận, dù sao có sốt ruột cũng chẳng có cách nào.

“Vẫn không liên lạc được với ông chủ ư?”, Tiêu Nhã hỏi bác Phúc.

Bác Phúc nghe vậy, mặt mày khó coi lắc đầu, cuộc làm ăn bên kia rất quan trọng, lại còn ở nước ngoài, nên giờ hoàn toàn không thể liên lạc được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK