Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 548

Chúc Đài nhìn Lâm Hàn, mặc dù có hơi bất ngờ chuyện sếp của Triệu Nhã lại là một người trẻ tuổi, nhưng khóe môi ông ta vẫn nhếch lên một cách ma mãnh:

“Triệu Nhã muốn mở siêu thị ở khu Tê Hà, chắc chắn đã có sự đồng ý của ông chủ là cậu”.

Vừa nói, Chúc Đài lại rót đầy một ly rượu, sau đó đẩy nó đến trước mặt Lâm Hàn:

“Cậu đứng trước mặt tôi uống cạn sạch 10 ly rượu này đi”.

“Sao nào, điều kiện này quá hời cho cậu rồi con gì”.

Nói xong, Chúc Đài mỉm cười nhìn Lâm Hàn.

Chỉ cần uống 10 ly rượu, sau đó dâng nhân viên lên gường của ông ta, là có thể mở chi nhánh siêu thị, lợi nhuận thu về ắt hẳn phải hơn cả trăm triệu tệ.

Chỉ cần là người có đầu óc đều sẽ không chút do dự cầm ly rượu lên.

“Không đồng ý?”, Chúc Đài ngẩn ra: “Nhóc con, cậu bị ngu à? Điều kiện hời như vậy còn không chấp nhận!”

“Đúng là tấm chiếu mới chưa từng trải, kiêu ngạo ghê gớm nhỉ, chưa được rèn giũa trên thương trường, có mỗi ly rượu cũng không uống được. Cậu có thể làm ông chủ ắt hẳn do dựa hơi gia đình chứ gì!”

“Bởi vì cậu không muốn cầu khẩn bất kỳ ai!”

“Cậu không hiểu thế nào là luồn cúi trước người có địa vị cao hơn mình! Rốt cuộc cậu cũng chỉ là một thằng ranh hỉ mũi chưa sạch, kiêu căng ngạo mạn mà thôi!”

“Nếu uống rượu thì được”, Lâm Hàn lên tiếng:

“Dù sau thì con đường tốt nhất để tôi khai trương siêu thị là thông qua ông”.

“Còn về chuyện ông nói tôi không biết cầu xin người khác giúp đỡ, không hiểu thế nào là luồn cúi trước người có uy quyền”.

Nói đến đây, khóe môi Lâm Hàn nhếch lên:

“Nếu ông không chấp nhận, tôi sẽ làm cho công ty bất động sản Thiên Hòa của ông phá sản, biến mất mãi mãi khỏi đất Kim Lăng này”.

“Phá sản? Biến mất mãi mãi?”

“Bọn trẻ ngày nay đều thích chém con mẹ nó gió như cậu thế à?”, Chúc Đài không nhịn được ôm bụng cười lớn:

“Hahaha, lại dám nói sẽ khiến bất động sản Thiên Hòa của tôi phá sản! Nên biết là công ty của tôi kiểm soát đến 10% ngành bất động sản của Kim Lăng với giá thị trường hơn 5 tỷ tệ đấy. Một thằng ranh như cậu có tài cán gì mà dám bảo sẽ làm cho bất động sản Thiên Hòa của tôi phá sản?”

Đám cấp dưới của Chúc Đài đều phá lên cười to, tất cả đều khinh khỉnh nhìn Lâm Hàn.

“Chẳng lẽ cậu ta tưởng mình là người của nhà họ Hồng, muốn là có thể làm bất động sản Thiên Hòa chúng ta phá sản sao?”

“Hahaha, thật sự là chọc tôi cười đến lộn gan lộn ruột rồi!”

Vẻ mặt Lâm Hàn vẫn dửng dưng:

“Cho ông một phút uống hết 10 ly rượu kia, sau đó cúi mình trước tôi. Tôi sẽ không tính toán chuyện ngày hôm nay với ông, nếu không, chắc chắn công ty bất động sản Thiên Hòa sẽ phá sản!”

Chúc Đài nổi giận: “Với cái thái độ này của cậu mà còn mong tôi để mấy người có mặt bằng khai trương siêu thị Hoa Nhuận à? Nằm mơ giữa ban ngày đi!”

Lâm Hàn than nhẹ: “Tôi đã cho ông cơ hội rồi, là ông không biết trân trọng đấy, đến lúc đó thì đừng trách tôi”.

Dứt lời, anh bế Triệu Nhã ra khỏi quán ăn Trung Hoa.

Đám cấp dưới đứng một bên giễu cợt.

“Dù sao đi nữa, nếu thằng nhãi này không đến, bây giờ Triệu Nhã kia đã bị lột sạch trên giường của tao rồi”.

“Tao sẽ làm cho cậu ta cùng đường bí lối!”

“Vâng, vâng, vâng thưa cậu Lâm, tôi đã biết! Ngày mai tôi sẽ đến Kim Lăng ngay”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK