Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 959

Nói cách khác, hầu hết các công ty đến lần này đều là những người làm trong ngành công nghiệp Vùng Xám trước đây, không được chính quy cho lắm.

Những người này khác với người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, thủ đoạn nịnh nọt vô cùng hữu ích với họ, những người này mới là đối tượng để Triệu Tứ Hải phát huy.

Nghĩ đến đây, Triệu Tứ Hải lập tức đi tìm trưởng phòng, mỉm cười nói: “Trưởng phòng, tôi đăng ký đi chuẩn bị công việc hợp tác với vùng Bắc Đông, tôi muốn đến đó”.

Trưởng phòng nghe vậy thì khẽ cau mày nhìn Triệu Tứ Hải: “Bản thân anh thế nào anh còn không biết à? Lần hợp tác này rất quan trọng, không được có sai sót. Ở đây anh có chút sai sót cùng lắm chỉ bị mắng rồi sửa lại, nhưng đến đó nếu làm gì sai sẽ rất phiền phức”.

Triệu Tứ Hải nghe vậy thì thầm mắng trưởng phòng trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn cười tít mắt: “Trưởng phòng, tôi biết năng lực của mình không tốt, nhưng tôi cũng muốn tiến bộ mà. Anh cho tôi một cơ hội đi, tôi hứa với anh, đến đó tôi sẽ biểu hiện thật tốt, không làm mất mặt anh đâu”.

Nghe vậy, trưởng phòng nhìn Triệu Tứ Hải với vẻ hơi ngạc nhiên, không ngờ Triệu Tứ Hải lại còn có thể nói được lời như vậy. Anh ta cho rằng lần này Triệu Tứ Hải đã thật sự hiểu ra, muốn thăng tiến, vì vậy do dự một chút, trưởng phòng vẫn định cho Triệu Tứ Hải một cơ hội.

“Được rồi, tôi sẽ cho anh một cơ hội, anh phải thể hiện thật tốt đấy, nếu có vấn đề

Sau đó Triệu Tứ Hải lại tiếp tục bận rộn với công việc.

Đến giữa trưa, họ đã xác định được nhân viên nào sẽ đến chuẩn bị cho việc hợp tác với vùng Bắc Đông, sau đó điều động qua bên kia.

Mà Triệu Tứ Hải cũng nằm trong số đó.

Sau khi đến văn phòng mới, Triệu Tứ Hải vẫn ngoan ngoãn làm việc trước, kiên nhẫn chờ người từ vùng Bắc Đông tới, lúc đó sẽ tìm cơ hội hành động sau.

Lần này Triệu Tứ Hải cũng hạ quyết tâm, nhất định phải nhân cơ hội này làm ra sự nghiệp lớn.

Nếu muốn tiếp tục ổn định ở lại quỹ đầu tư Nhân Phàm, thực ra nếu bắt đầu nghiêm túc làm việc từ bây giờ thì Triệu Tứ Hải cũng có thể ở lại. Nhưng điều đó với Triệu Tứ Hải mà nói là quá mệt, hơn nữa anh ta biết năng lực của mình, nhiều nhất cũng chỉ như nhân viên nhỏ bé làm việc vất vả, chăm chỉ ở đây mà thôi, không có cơ hội thăng tiến.

Nếu thật sự có năng lực thì trước đây anh ta đã làm việc nghiêm túc, chứ không phải chỉ học cách làm thế nào để nịnh nọt sếp.

Cùng lúc đó, Hạ Sương, Dương Khiết và nhóm Nhan Thành vẫn đang trên đường đi.

Dọc đường, ngoài ăn uống nghỉ ngơi một chút ở trạm dừng thì hầu như họ không hề nghỉ ngơi, thay phiên nhau lái xe.

Cho đến khi chạng vạng, cuối cùng cả nhóm cũng ra khỏi đường cao tốc, vào đến thành phố Thiên Kinh.

Nhìn thành phố Thiên Kinh hoàn toàn khác với thành phố Đông Hải. Hạ Sương, Dương Khiết, Nhan Thành cùng những người khác đều tò mò nhìn ngó xung quanh.

Đến tối mọi người mới tới trụ sở chính của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Lâm Hàn đã liên lạc trước với người ở bên đó, bổ nhiệm Hạ Sương làm giám đốc mới của công ty, Dương Khiết là phó giám đốc, Nhan Thành là tổ trưởng tổ bảo vệ.

Mà mấy người Hạ Sương cũng đã liên hệ với người bên đây, nói cho họ biết khoảng thời gian mình tới nơi.

Lúc này, người của công ty Quang Ảnh vẫn chưa tan làm, họ đang chờ để chào đón mấy người Hạ Sương.

Mấy chiếc xe chở đoàn người Hạ Sương dừng trước cổng công ty, mọi người cùng bước xuống.

Một người đàn ông trung niên mập mạp vác bụng bia bước tới nói: “Xin chào, tôi là Ôn Xuân Vũ, trước đây là phó tổng giám đốc công ty Quang Ảnh, bây giờ là trợ lý giám đốc, phụ trách giúp đỡ các cô trong công tác bàn giao công việc”.

Ôn Xuân Vũ đã xem ảnh mấy người Hạ Sương, biết Hạ Sương là tổng giám đốc mới.

Ôn Xuân Vũ nói rồi cười tít mắt đưa tay ra bắt tay.

Hạ Sương khẽ cau mày nhưng vẫn bắt tay với Ôn Xuân Vũ.

Cảm nhận được độ mềm mại của đôi tay, Ôn Xuân Vũ càng cười tươi hơn.

Lúc này, một số giám đốc điều hành của công ty nhao nhao nói: “Chào mừng tổng giám đốc Hạ, phó tổng giám đốc Dương, tổ trưởng tổ bảo vệ Nhan”.

“Chào mọi người”, mấy người Hạ Sương cũng chào lại.

Ôn Xuân Vũ lúc này cũng nói: “Sếp Hạ, chúng tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn, tin rằng mọi người đi đường cũng mệt, bây giờ chúng ta qua đó ăn cơm trước đã nhé?”

Hạ Sương nghe vậy khẽ nhíu mày, đáp: “Không cần đâu, chúng tôi đã ăn trên đường đến đây rồi nên không đói. Bây giờ còn chút thời gian, ông dẫn tôi vào đọc tài liệu trước đi”.

Ôn Xuân Vũ nghe vậy trong lòng thấy không vui lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK