Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 974

Dùng 2,4 tỷ trả lương có hai người đúng thật có hơi nhiều, nhưng nếu cho Hạ Sương và Dương Khiết thì anh vẫn cảm thấy rất đáng giá.

Dẫu sao, Hạ Sương và Dương Khiết chỉ cần làm việc thật tốt là được, nếu công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh vẫn vận hành tốt, những lợi nhuận mang về được không chỉ ở con số 2,4 tỷ kia.

Vả lại, Lâm Hàn đang muốn đào tạo Hạ Sương và Dương Khiết trở thành thân tín của anh, thế nên càng sẵn lòng tặng bọn họ 2,4 tỷ kia.

Lúc này, Hạ Sương đã cúp máy nhưng trong lòng vẫn hơi rối rắm.

Ban đầu, Hạ Sương đã muốn rời khỏi nhà họ Hạ, nhưng bởi vì chưa có vốn và các mối quan hệ nên cứ lưỡng lự mãi chưa đi, cô ta đã cố nhẫn nhịn và chịu khó để gầy dựng cơ nghiệp cho nhà họ Hạ.

Nhưng tất cả những gì cô ta nhận về đều là con số 0 tròn trĩnh, Hạ Đạt và Hạ Minh chỉ biết nghĩ cách để cướp số cổ phần kia mà chẳng bận tâm đến Hạ Sương, mặc dù Hạ Sương càng ngày càng thất vọng nhưng lại không tiện bỏ đi, không dám một thân một mình ra đời khởi nghiệp với hai bàn tay trắng.

Sau này lại xảy ra không ít sự kiện khiến Hạ Sương càng nguội lạnh hơn, cô ta rốt cuộc mới quyết tâm rời khỏi nhà họ Hạ mà chẳng mang theo bất cứ thứ gì. May mắn thay, Lâm Hàn đã bỏ qua hiềm khích lúc trước mà thu nhận cô ta.

Hạ Sương đã cực kỳ tin tưởng vào Lâm Hàn, bất kể là nguồn vốn dồi dào hay là mạng lưới giao thiệp, và cả phẩm chất con người, hết thảy đều xứng đáng để Hạ Sương dựa dẫm.

Hạ Sương cũng tin rằng chỉ cần đi theo Lâm Hàn làm việc chăm chỉ thì con đường tương lai ắt hẳn sẽ rộng mở, có thể gầy dựng cơ ngơi của riêng mình.

Nhưng, điều khiến Hạ Sương không ngờ tới, chỉ mới được vài ngày thôi mà đã nhận được số tiền lương khổng lồ từ Lâm Hàn.

Chia 2,4 tỷ cho hai người, vậy mỗi người sẽ được 1,2 tỷ, nó đã hơn một nửa giá trị cổ phần của Hạ Sương trong nhà họ Hạ trước đây rồi.

Nói cách khác, Hạ Sương chỉ vừa làm việc cho Lâm Hàn vài ngày thôi thì đã nhận được con số hơn mấy năm cô ta phấn đấu ở nhà họ Hạ.

Lúc này, trong lòng Hạ Sương nhất thời có hơi thổn thức, cũng nhận ra trước đây bản thân cứ cố chấp ở nhà họ Hạ là ngu xuẩn biết bao nhiêu.

Bây giờ, Hạ Sương càng thêm kiên định hơn, Lâm Hàn mới thật sự là người xứng đáng để cô ta làm việc dưới trướng.

Dương Khiết vừa tắm xong đi ra đến cạnh giường, thấy Hạ Sương ngồi ngây ngẩn ở đấy thì khó hiểu hỏi: “Chị Hạ, chị sao thế? Chị đang nghĩ gì thế, sao không nằm nghỉ chút đi?”

Hạ Sương bất chợt hoàn hồn, nhìn Dương Khiết với vẻ kích động: “Dương Khiết, chị vừa gọi điện thoại báo cáo tình hình cho Lâm Hàn, sau đó anh ấy nói muốn trả lương cho hai chúng ta, em đoán xem là bao nhiêu?”

“Trả lương á?”, Dương Khiết liếc nhìn dáng vẻ kích động của Hạ Sương liền thử đoán.

Dựa vào khoản chi để lôi kéo ban điều hành hôm nay, mỗi một người đều được trả khoảng 1 triệu tệ cho 1 năm, mà năng lực của Hạ Sương thì khỏi phải bàn cãi, nhất định là còn phải nhiều hơn mấy người ban điều hành kia, cộng thêm Lâm Hàn cũng khá sộp nên chắc hẳn sẽ cho tương đối nhiều.

“Mỗi năm 2 triệu tệ à?”, Dương Khiết đoán thử.

Hạ Sương lắc đầu, nói: “Còn ít lắm, em đoán lại đi”.

Dương Khiết nhất thời nghi hoặc, 2 triệu mà còn ít á? Nên biết một điều, tiền lương hàng năm của mấy công ty lớn trong nước cũng chỉ có vài trăm ngàn tệ, cao cấp nhất cũng mới đạt được cả triệu tệ thôi, mức lương 2 triệu của Lâm Hàn đưa ra đã tính là dân chịu chi rồi, Dương Khiết cũng theo đó mà nâng giá lên rất nhiều, vậy mà còn bảo ít á? Mà còn lại quá ít nữa chứ?

“Chẳng lẽ 5 triệu sao? Lâm Hàn cũng hào phóng quá rồi?”, Dương Khiết lại đoán tiếp.

Hạ Sương nghe xong thì bất lực lắc đầu, nói: “Dương Khiết, xem ra sức tưởng tượng của em còn chưa đủ đâu, trước đó không phải Lâm Hàn đã để em giữ 2,4 tỷ sao?”

“Đúng vậy? Mà có liên quan gì ạ?”, Dương Khiết khó hiểu hỏi, cô ấy luôn cực kỳ cẩn thận cất giữa số tiền này, cứ lo sợ sẽ xảy ra sơ suất gì, đến lúc đó cô ấy có mang mạng ra cũng không đền nổi.

Lúc này, Hạ Sương lại nói: “Lâm Hàn cũng không đưa ra mức lương cụ thể mỗi năm cho chúng ta mà cho hai chúng ta 2,4 tỷ kia luôn, bảo chúng ta cứ lấy mà tiêu xài. Còn chi phí bên công ty nếu cần thì cứ bảo Lâm Hàn, chị vừa tính sơ, nếu khoản tiền đó trả lương cho đến khi chúng ta về hưu thì mỗi người sẽ được nhận 50 triệu cho mỗi năm! Ngoài ra, khoản tiền này chỉ dành riêng cho hai chúng ta, cũng có nghĩa là chúng ta đã trở thành triệu phú rồi đấy, mỗi người chúng ta đã sở hữu khối tài sản trị giá 1,2 tỷ nhân dân tệ!”

Dương Khiết nghe xong liền ngây ngẩn tại chỗ, cái miệng nhỏ hơi há ra, vẻ mặt không tài nào tin nổi.

Lương mỗi năm 50 triệu á? Chỉ trong chớp mắt đã có được khối tài sản 1,2 tỷ tệ sao? Dương Khiết đúng là không thể nào tưởng tượng nổi.

“Chị, chị Hạ, thật hả chị? Là 2,4 tỷ tệ đấy!”, Dương Khiết ngây ngẩn lắp bắp.

Dáng vẻ Dương Khiết bây giờ cũng không nằm ngoài dự đoán của Hạ Sương, cô ta cười nói: “Chị biết em rất bất ngờ, vừa rồi chị cũng như em đó, không tin thì em gọi điện hỏi Lâm Hàn là biết ngay”.

Lúc này, Dương Khiết há hốc miệng không biết nói gì, loại chuyện này chắc chắn Hạ Sương không cần phải gạt cô ấy làm gì, nói cách khác thì là sự thật 100%, cô ấy thật sự đã có 1,2 tỷ tiền lương kia rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK