Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 895

Mà nhà họ Khương là gia tộc có khả năng bị nhà họ Tiêu trả thù nhất. Bây giờ, phải về nhà họ Khương họp, bàn cách để đối phó với sự trả thù của nhà họ Tiêu và Lâm Hàn. Khương Hồng có nhiệm vụ đi tìm Khương Thư Nhai về.

Bước vào hộp đêm mà cậu chủ hay đến, hỏi thăm nhân viên trong quán, Khương Hồng đã nhanh chóng tìm tới căn phòng của Khương Thư Nhai.

Đẩy cửa ra, cả phòng đều tràn ngập mùi vị của sự xa hoa dâm dật. Khương Hồng đi tới cạnh Khương Thư Nhai, cẩn thận dời đùi của một người nữ ra khỏi ngực cậu ta.

“Cậu chủ, dậy, dậy nào, mau theo tôi về. Nếu không trở về, cụ Khương sẽ nổi giận đó”, Khương Hồng không ngừng gọi.

Khương Thư Nhai chậm rãi tỉnh lại, thấy là Khương Hồng, mơ mơ màng màng nhìn đồng hồ, mới sáng sớm.

“Khương Hồng, sớm vậy mà tới tìm tôi làm gì? Dù sao mọi chuyện bên liên minh đều suôn sẻ, tôi ngủ thêm một lát rồi về cũng chẳng ảnh hưởng tới toàn cuộc”, Khương Thư Nhai hơi bực bội nói. Cậu ta quẩy cả đêm ở hộp đêm nên không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, còn tưởng rằng bên liên minh hết thảy vẫn thuận lợi.

“Cậu chủ, cậu mau đi về đi, xảy ra chuyện lớn rồi”, Khương Hồng ỉu xìu nói: “Ngay tối hôm qua, sau khi cậu rời khỏi, nhà họ Tiêu bên kia bèn hành động, chỉ trong một đêm, toàn bộ cao thủ của quân liên minh chúng ta đang núp trong hầm mỏ đều bị giết chết hết. Chúng ta thất bại rồi!”

“Cái gì? Bị giết chết hết? Không thể nào? Nhà họ Tiêu lấy đâu ra nhiều người như vậy?”, Khương Thư Nhai lập tức tỉnh cả ngủ.

“Cậu chủ ơi, tôi nào dám lấy chuyện này ra để lừa cậu chứ? Tự cậu về xem sẽ biết, giờ mau theo tôi về đi. Lát nữa, ông chủ mà không thấy cậu thì sẽ nổi giận đó”, Khương Hồng vội vàng nói.

Khương Thư Nhai nhìn chằm chằm vào Khương Hồng, có vẻ thật sự không phải đang nói đùa. Bình thường, Khương Hồng cũng không dám nói xạo cậu ta, trong lòng lập tức giật mình hoảng sợ. Nhà họ Tiêu kia lấy đâu ra bản lĩnh lớn như vậy mà càn quét hết toàn bộ cao thủ quân liên minh đang núp trong hầm chứ?

Nhưng ngay sau đó, Khương Thư Nhai lại nghĩ tới kế hoạch của họ, chẳng phải sáng nay đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh sẽ đến đây sao? Cho dù nhà họ Tiêu có giết chết được hết những cao thủ bên phe liên minh đang núp trong hầm thì sao mà kịp đối phó với đoàn thanh tra chứ?

“Sợ cái gì, chẳng phải chỉ tổn thất số đông cao thủ thôi sao? Nhìn thời gian thì đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh hẳn là sắp đến rồi. Nhà họ Tiêu họ vẫn không thoát khỏi cảnh diệt vong đâu”, Khương Thư Nhai cười nói.

Tuy không biết nhà họ Tiêu đào đâu ra nhiều cao thủ như vậy, có thể càn quét sạch cao thủ bên liên minh, nhưng bọn họ vẫn khó mà thoát khỏi cảnh diệt vong. Nhà họ Khương cậu ta tổn thất những cao thủ kia thì vẫn có thể dùng tiền để đào tạo ra lại.

Khương Hồng nghe vậy, sắc mặt lại hơi khó coi, nói: “Cậu chủ, cậu ở đây suốt đêm nên không biết đã xảy ra chuyện. Hôm nay, đoàn thanh tra của thành phố Thiên Kinh sẽ không tới”.

“Cái gì mà không đến? Sao có thể chứ?”, Khương Thư Nhai khó hiểu nhìn Khương Hồng.

Khương Thư Nhai thân là ông chủ đời kế tiếp của nhà họ Khương, đương nhiên biết rất rõ về kế hoạch lần này, cũng biết quan hệ giữa nhà họ Chu và đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh. Bọn họ đã sớm nhận phong bì và đồng ý với nhà họ Chu sáng nay sẽ đến điều tra nhà họ Tiêu, khiến nhà họ Tiêu phải chịu một khoản bồi thường kếch xù và tống họ vào tù một thời gian ngắn. Còn mỏ khai thác của nhà họ Tiêu sẽ âm thầm được sang tay cho hai nhà Chu – Khương.

Khương Hồng có chút bất lực nói: “Cậu chủ ơi, sáng nay, bên nhà họ Chu vừa nhận được tin, đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh đang bị điều tra, ngày mai sẽ có đoàn thanh tra Hoa Hạ xuống điều tra nhà họ Tiêu một cách công bằng nghiêm minh. Kế hoạch của phe liên minh chúng ta đã thất bại, không thể cứu vãn được nữa. Mà giờ những cao thủ của các gia tộc lớn đều tổn thất nặng nề, nhà họ Khương đang phải nghĩ biện pháp tự bảo vệ mình trước sự trả thù của nhà họ Tiêu, cậu mau đi về với tôi đi”.

Khương Thư Nhai nghe vậy, cả người chấn động, không tài nào tin nổi.

Nhưng thấy vẻ mặt Khương Hồng nghiêm túc giống như không phải đang nói đùa, cộng với tính cách của anh ta, sẽ không bao giờ lừa cậu ta. Khương Thư Nhai lập tức cảm thấy khó có thể chấp nhận sự thật ấy.

“Được, giờ chúng ta mau trở về nhà họ Khương đi”, Khương Thư Nhai nói xong bèn vội vàng đứng dậy chạy về nhà cùng Khương Hồng, bàn bạc cách để đối phó với sự trả thù của nhà họ Tiêu.

Cùng lúc đó, bên Lâm Hàn đã dẫn theo một đám cao thủ đi tới trước cổng nhà chính nhà họ Khương.

Bảo vệ của nhà họ Khương thấy một lượng lớn người đến, lập tức đoán được là cao thủ bên nhà họ Tiêu tới, tức thì hơi hoảng loạn.

Nếu là trước đây, đừng nói để người nhà họ Tiêu tiến vào nhà họ Khương họ, chỉ mới đứng trước cổng thôi thì đã bị họ cử cao thủ ra đuổi đi rồi.

Nhưng, giờ cao thủ của nhà họ Khương đã không còn lại bao nhiêu, nên hoàn toàn không thể chống lại người nhà họ Tiêu.

Bảo vệ vội vàng liên lạc với cụ Khương.

Đám người cụ Khương nhanh chóng tự mình đi ra từ trong nhà chính của họ Khương.

“Hóa ra là cháu gái Tiêu, hoan nghênh ghé thăm, mau vào trong ngồi đi”, cụ Khương cười tươi như hoa nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK