Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246

“Tại sao không cần chứ?”

Đám đàn em đều cảm thấy vô cùng khó hiểu, xì xào bàn tán.

“Câm miệng hết cho tao!”

Anh Long quay đầu lại, hung hăng trừng đám đàn em: “Tụi bay thì biết cái gì!”

Sau khi nói xong, gã ta quay sang nhìn Lâm Hàn nói: “Người anh em, cậu đưa số thẻ đây, tôi trả lại tiền cho, tôi không dám nhận”.

“Xác định không cần hả?”, Lâm Hàn hỏi lại.

“Không cần!”

Anh Long lắc đầu như trống bỏi.

Nói đùa à, số tiền ấy như củ khoai lang nóng phỏng tay vậy, lấy rồi, không chừng sẽ rước phải rắc rối lớn.

Nếu anh Long không cần, Lâm Hàn cũng không bắt ép:

“Vậy anh chuyển tiền lại đi”.

Lâm Hàn nói số thẻ cho gã ta.

Một lát sau, tiền đã được trả lại.

“Hóa ra là cậu Lâm…”

Lúc chuyển tiền, anh Long biết được tên của Lâm Hàn.

“Cậu Lâm, tiền đã chuyển vào tài khoản chưa?”, anh Long cẩn thận hỏi.

Lâm Hàn gật đầu.

Gã ta thở phào một hơi, cuối cùng cũng xem như trả lại tiền rồi.

“Cậu Lâm, cậu đã quen biết với bà chủ quán BBQ Phi Thường thì vầy đi, từ nay về sau, chúng tôi sẽ không thu tiền bảo kê của họ. Chuyện ngày hôm nay, cũng coi như chưa từng xảy ra”.

Anh Long lại nói, bây giờ điều duy nhất mà gã ta muốn làm chính là rũ sạch quan hệ với Lâm Hàn.

“Vậy thì tốt”, Lâm Hàn gật đầu.

Chuyện tiếp theo liền đơn giản, anh Long dẫn đám đàn em kia rời khỏi đường Tương Lai.

“Cậu Lâm, cảm ơn anh nhiều lắm”.

Từ Dung bước tới, mặt đầy biết ơn nói: “Anh đã giúp tôi tiết kiệm được mười ngàn tệ đó!”

“Chẳng qua là một cái nhấc tay thôi”.

Lâm Hàn xua tay, đây chỉ là chuyện nhỏ đối với anh.

Chỉ cần là người có chút đầu óc thì sẽ không nhận 50 triệu tệ kia.

Hơn nữa, với chuyện này, Lâm Hàn đoán, quán BBQ của Từ Dung có thể yên ổn tiếp tục buôn bán trên con đường Tương Lai.

Nếu gặp được rắc rối gì thì anh Long kia cũng sẽ cho Lâm Hàn mặt mũi mà ra tay giúp đỡ giải quyết vấn đề.

Khoảng 10 giờ tối, Lâm Hàn vẫn như thường lái xe về nhà.

Quán BBQ đã có Tạ Cầm phụ nên sau này Lâm Hàn không cần phải đến giúp nữa, lâu lâu tới xem một chút là được.

Bây giờ, anh phải chú trọng vào một công ty sắp đưa ra thị trường và việc hợp tác với bộ phận hậu cần của nhà họ Vương.

Ngày hôm sau, một cuộc gọi đến đánh thức Lâm Hàn từ trong giấc ngủ.

“Cậu Lâm, là tôi, Ngô Hùng đây”, giọng nói cung kính của ông ấy vang lên trong điện thoại.

“Có chuyện gì à?”, Lâm Hàn hỏi.

“Hôm nay sẽ khởi công xây dựng trường tiểu học trong khu Bành Hộ, tôi muốn mời cậu đến cắt băng”.

Ngô Hùng nghe thấy giọng Lâm Hàn có chút trầm khàn, hẳn là vẫn đang ngủ, nên ông ấy dè dặt hỏi, sợ làm phiền anh.

“Lúc nào?”

“10 giờ sáng”, Ngô Hùng đáp.

“Được, lát nữa tôi qua”.

Sửa soạn một chút, Lâm Hàn bèn lái xe đến khu Bành Hộ.

Anh không có hứng thú lắm với mấy cái hoạt động cắt băng khởi công, đi chỉ là cho có mặt thôi.

Chủ yếu muốn xem cuộc sống của Triệu Nhu và Tiểu Hàm trong khu Bành Hộ dạo này thế nào rồi.

9 rưỡi, Lâm Hàn lái xe đến khu Bành Hộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK