Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 860

“Liệt tổ liệt tông nhà họ Tiêu ơi, cháu thật sự có lỗi với mọi người”, Tiêu Hoa Bân hét lên.

Cao thủ nhà họ Tiêu không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nghi hoặc liếc nhìn Tiêu Hoa Bân. Ông hai vẫn luôn cực kỳ kiên cường, sao giờ lại chán nản như thế?

Tiêu Hoa Bân nhìn cao thủ nhà họ Tiêu bị thương nặng, cả người đẫm máu đang đứng trước mặt.

Những người này, đều vì ông ta mới bị thương nặng như thế.

Tiêu Hoa Bân cũng hiểu được, dù cao thủ nhà họ Tiêu có thể xoay chuyển tình hình bên quặng mỏ được thì cũng đã không kịp rồi. Ngày mai, đoàn thanh tra của thành phố Thiên Kinh xuống, thì nhà họ Tiêu sẽ bị niêm phong, bọn họ sẽ phải tạm giam đợi điều tra.

Mà chút thời gian ấy cũng đủ để hai quý tộc lớn kia chia cắt toàn bộ nhà họ Tiêu.

Lần này, nhà họ Tiêu sẽ thật sự bị xóa sổ!

Đây quả thật là ông trời muốn diệt nhà họ Tiêu mà!

“Cậu đi xuống băng bó đi, sau đó nghỉ ngơi cho thật tốt”, Tiêu Hoa Bân nói với cấp dưới của mình.

Cậu ta sửng sốt, trầm giọng nói: “Ông hai, tôi về đây thông báo tình hình cho ông để ông nghĩ biện pháp chứ không phải là chùn bước như vậy. Vết thương của tôi không sao hết, ông có mệnh lệnh gì, cứ việc căn dặn!”

Tiêu Hoa Bân bất lực liếc nhìn cấp dưới, đến lúc này rồi thì còn có cách gì nữa chứ?

Nếu bảo cấp dưới làm ba cái chuyện vô nghĩa như liều mạng, rồi bị thương, hay thậm chí là chết thì thà rằng bảo họ đi nghỉ ngơi cho tốt còn hơn.

“Được rồi, đây là mệnh lệnh của tôi, thông báo cho toàn bộ cao thủ nhà họ Tiêu rút về nghỉ ngơi chữa thương hết!”, Tiêu Hoa Bân ra lệnh.

Cậu cao thủ kia nghe thấy mệnh lệnh kỳ lạ đó thì cảm thấy hơi khó hiểu, tính nói thêm gì, nhưng thấy ánh mắt quả quyết của Tiêu Hoa Bân thì vội vàng ngậm miệng lại.

Bọn họ đi theo Tiêu Hoa Bân lâu như vậy, đương nhiên hiểu rõ tính cách của ông ta. Vào những lúc như thế này, Tiêu Hoa Bân nói một là một, hai là hai, tuyệt đối không được nghi ngờ.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ đi thông báo ngay”, cậu cao thủ nói xong bèn đứng dậy đi thông báo.

Nhìn bóng lưng đi xa của cậu ta, Tiêu Hoa Bân chợt cảm thấy mình già đi, chẳng làm nên trò trống gì cả.

“Tiểu Nhã, lần này là chú hai có lỗi với mọi người, hại tất cả, hại toàn bộ nhà họ Tiêu. Chú hai là tội đồ của cả gia tộc!”, Tiêu Hoa Bân nói.

Tiêu Nhã lại giống như không nghe thấy, hoàn toàn làm lơ Tiêu Hoa Bân, cũng chẳng thương xót cho ông ta. Dù sao, đây là chuyện vốn có thể tránh được, nhưng ông ta lại làm cho nó xảy ra.

Tiêu Hoa Bân thấy Tiêu Nhã không để ý đến mình, cũng không mặt nóng dán mông lạnh, đi tìm bình rượu, uống rượu mua say.

Sáng sớm hôm sau, đám Lâm Hàn đã tập hợp đủ ở trong khách sạn.

“Anh Hàn, mọi người đã đến đông đủ rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát”, Ngô Xuyên nói.

Lâm Hàn gật đầu, nhìn đám cấp dưới, hơi cảm thán.

Thấm thoát, mình cũng đã có thể điều động một thế lực có sức mạnh kinh khủng như vậy rồi.

Ngô Xuyên, Nhan Thành, mười mấy người của Tôn Hàn Các, đây đều là những người Lâm Hàn dẫn theo, cũng là nhóm có sức mạnh cá nhân mạnh nhất.

Sau đó là những cao thủ do Trương Thiên Sơn cử đến từ khu Bắc Đông, tổng cộng có hơn 40 người, rất đông, sức mạnh tổng thể cũng cực kỳ mạnh.

Cuối cùng là hơn 20 cao thủ nhà họ Vương, tuy không bằng đám Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn, nhưng cũng được coi như một lực lượng rất mạnh.

Tuy nhà họ Vương cũng là thế gia, nhưng sức mạnh tổng thể lại mạnh hơn so với những thế gia phụ thuộc trong liên minh hai nhà quý tộc lớn kia rất nhiều, đặc biệt là ở mặt vũ lực.

“Đối thủ lần này là liên minh hai quý tộc lớn là nhà họ Chu và họ Khương. Họ là một đối thủ cực kỳ mạnh. Mọi người phải tập trung tinh thần, tuyệt đối không được để xảy ra sơ suất nào, không thì không những sẽ hại chết bản thân các người mà còn hại chết đồng đội mình, thậm chí sẽ bị đối phương trả thù, mang lại tai hoa ngập đầu cho người thân của mình! Hiểu chưa?”, Lâm Hàn nói với vẻ hết sức nghiêm túc.

“Dạ hiểu!”, Hơn 80 cao thủ đồng thanh đáp.

“Rất tốt, mọi người phải tự mình cẩn thận, giờ thì theo tôi đi đến nhà họ Tiêu”, Lâm Hàn nói.

Sau đó, có vô số chiếc xe chạy ra khỏi khách sạn, phóng thẳng về nhà họ Tiêu.

Trong buổi sáng, đám Lâm Hàn đã tới nơi.

Lúc này, nhà họ Tiêu lại là một đống hỗn loạn. Tối hôm qua, sau khi hay tin nhà họ Tiêu sắp toang, có những người vẫn bằng lòng ở lại, cùng sống cùng chết với gia tộc.

Nhưng đa số những tay đấm khác họ và người làm đều vội vàng chạy trốn.

Mà nhà họ Tiêu cũng không ngăn cản việc ấy, mặc bọn họ bỏ trốn, dù sao nguy cơ lần này cũng không liên quan tới họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK