Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 745

“Nhà họ Hạ chúng tôi là thế gia ngồi vững trên đất Hoa Đông này đấy, ấy vậy mà cũng chỉ giành được một ghế đại biểu tham dự hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương vòng ngoài mà thôi, một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch như cậu có năng lực gì mà dám bảo sẽ dẫn chúng tôi đi ngồi ghế đại biểu chính chứ hả?”

“Ông là ai?”, Lâm Hàn sửng sốt, giọng nói này không phải của Hạ Minh Hạo.

“Hạ Đạt – ông chủ nhà họ Hạ”.

Hạ Đạt đáp, giọng điệu còn tỏ ra xem thường, ông ta cho rằng khi Lâm Hàn nghe đến tên ông ta thì sẽ hoảng hốt mà cung kính ngay.

Lâm Hàn khẽ nhíu mày: “Tôi không quan tâm ông là ai, nhưng tôi là cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí Tinh Quang, tôi dẫn Tinh Quang đi tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương cũng chẳng cần ông phải lắm mồm xen vào chuyện của người khác!”

“Haha!”

Hạ Đạt cười lạnh: “Cậu là cổ đông lớn thứ hai? Cậu tưởng mình là ai chứ? Tôi là cổ đông lớn nhất đây, cậu có tư cách để quyết định sao?”

Dứt lời, Hạ Đạt liền thẳng tay cúp máy, lười dong dài với Lâm Hàn.

“Đúng là thời đại bất đồng mà, người trẻ bây giờ ăn nói thật phách lối!”, Hạ Đạt lắc đầu nói, trả điện thoại lại cho Hạ Minh Hạo.

Hạ Sương mím môi, hơi do dự nói: “Bố, con đã từng tiếp xúc với Lâm Hàn kia, anh ta không giống kiểu người đó, có phải có hiểu lầm gì không?”

“Hiểu làm gì chứ? Nhà họ Hạ chúng ta là thế gia ở Hoa Đông mà chỉ có thể lấy được cái ghế ngồi vòng ngoài. Lâm Hàn kia chỉ là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, quản lý vài idol mạng, lấy tư cách gì mà có thể dẫn người tham dự hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương?”, Hạ Đạt xua tay nói.

Ánh mắt Hạ Minh Hạo chợt lóe:

“Đúng rồi, tôi còn biết được một tin, dưới trướng Lâm Hàn này còn có một công ty livestream Sa Ngư và công ty bất động sản ở thành phố Đông Hải, thế lực cũng rất lớn. Lần này, Lâm Hàn cũng nói sẽ dẫn theo đám bọn họ tham dự ghế đại biểu chính của hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương, nghe nói vé máy bay cũng đã đặt xong rồi, hình như không giống đang giả vờ lắm”.

“Còn có chuyện thế à?”

Hạ Đạt khẽ cau mày: “Tôi biết rồi, thằng nhóc Lâm Hàn này đúng là dẫn những thế lực này đến Cảng Đảo, nhưng có điều không phải tham dự hội nghị”.

“Chín phần mười là cậu ta đợi khi Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương khai mạc, rồi đi loanh quanh chụp vài tấm ảnh để post lên tường wechat. Sau đó, khi trở về sẽ dùng những tấm ảnh này đi lừa gạt các đối tác kinh doanh khác, nhằm nâng cao uy tín bản thân, từ đó sẽ đạt được thêm nhiều hợp đồng lớn nữa”.

“Còn chơi trò này nữa á?”

Hạ Minh Hạo bất ngờ, lại khẽ gật đầu, cảm thấy lời Hạ Đạt nói có lý.

Hạ Đạt nói tiếp: “Hừ, làm mấy cái trò lươn lẹo này thì có ích gì? Vốn cũng chẳng vào nổi bên trong, cách này cũng chỉ lừa gạt được đám đối tác kinh doanh nhỏ thiển cận, làm sao có thể qua mặt được một thế gia lớn mạnh như nhà họ Hạ chúng ta chứ?”

Hạ Sương ngồi cạnh vẫn lộ vẻ mặt suy tư, dù không gật bừa với cách giải thích của Hạ Đạt, nhưng cũng lặng thinh không lên tiếng.

Cùng lúc đó, phía bên kia, Lâm Hàn ngồi nhìn cuộc gọi đã bị ngắt, có hơi bàng hoàng.

Công ty giải trí Tinh Quang này không giống những thế lực dưới trướng Lâm Hàn, anh chỉ xem như là có cổ phần trong Tinh Quang mà thôi, thậm chí Lâm Hàn bỏ tiền ra mua mớ cổ phần đó cũng là vì Tần Liên.

Thời điểm anh đang liên lạc với những người dưới trướng, ban đầu Lâm Hàn thậm chí cũng không định sẽ liên lạc với bên công ty giải trí Tinh Quang.

Dù sao đây cũng là sản nghiệp không phải do chính tay mình nâng đỡ, nhưng sau cùng anh lại đổi ý, nghĩ rằng vẫn nên hợp tác, một phần vì muốn sản nghiệp của mình lớn mạnh hơn, và cũng xem như trao cho Tinh Quang một cơ hội may mắn.

Nhưng không ngờ, cuối cùng lại nảy sinh tình hình thế này đây.

Lâm Hàn khẽ lắc đầu, xem ra dù có là cơ hội quý báu đến đâu, nhưng một khi đã xuất hiện thì không phải người nào cũng biết nắm bắt.

Nếu nhà họ Hạ đã khước từ cái ghế đại biểu chính thức tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương thì Lâm Hàn cũng không cưỡng ép làm gì, mặc kệ bọn họ vậy.

Ngay sau đó, Lâm Hàn không nghĩ nhiều nữa, xuống lầu phụ Dương Lệ thu dọn hành lý.

Ngày mốt sẽ cử hành Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, vé máy bay được đặt vào ngày mai.

Đêm đó, Lâm Hàn bắt Dương Lệ phải tắt hết báo thức, để ngủ một giấc thật ngon.

Khoảng thời gian này, Dương Lệ quá bận rộn với công việc, thời gian ngủ mỗi ngày cũng không nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK