Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 649

Sau khi nghe xong, ánh mắt Hạ Sương chợt lóe, trong đầu hiện lên dáng vẻ một chàng trai tên Lâm Hàn hôm trên thuyền Túy Hồng ngày đó.

“Lâm Hàn này rất không biết điều, cô chủ, tôi định nhờ người bên gia tộc cảnh cáo cậu ta, để cho cậu ta biết nhà họ Hạ – Hoa Đông chúng ta lớn mạnh thế nào”.

Hạ Minh Hạo lẩm bẩm nói: “Một steamer mới nổi và một ông chủ công ty livestream nhỏ xíu cũng cả gan nhảy nhót như vậy, đúng là chán sống mà!”

“Chuyện dạy dỗ anh ta khoan hãy tính đi”.

Hạ Sương mở miệng, cô ta đã từng cử người đi điều tra lai lịch của Lâm Hàn một lần, anh là Anh trai chạy Rolls-Royce đang hot, đồng thời cũng là ông chủ đứng sau livestream Sa Ngư.

“Khoan hãy tính?”, Hạ Minh Hạo sửng sốt.

“Ông dẫn tôi đến gặp Lâm Hàn kia đi, nói không chừng tôi có thể ký hợp đồng được với Tần Liên đấy”.

Trong lòng Hạ Sương suy tính rồi nói.

Nói thật thì cô ta có chút hứng thú với Lâm Hàn hơn.

Nếu như ngoài mặt Lâm Hàn thật sự chỉ là Anh trai chạy Rolls-Royce đang hot và ông chủ livestream Sa Ngư, với thân phận nhỏ này, chỉ cần đầu óc bình thường cũng chẳng bao giờ ăn nói ngông cuồng, dám xem thường nhà họ Hạ như thế.

Nhưng, Lâm Hàn cả gan nói thế thì hiển nhiên đối phương phải còn một thân phận khác.

Hạ Sương rất tò mò, Lâm Hàn kia rốt cuộc là người như thế nào.

“Cô chủ muốn đi ư!”

Hạ Minh Hạo nheo mắt lại.

“Sao, không được à?”, Hạ Sương liếc nhìn ông ta.

“Đương nhiên được chứ, tôi chỉ quan ngại khi gặp tên Lâm Hàn kia, cậu ta sẽ cư xử vô lễ với cô mà thôi”, Hạ Minh Hạo vội đáp, nhưng thật ra ông ta lại sợ khi đến gặp Tần Liên, cô ấy sẽ vạch trần cuộc sống bê bối của ông ta.

Mặc dù Hạ Sương có thể từng nghe đến những lời đồn đãi đó, nhưng khi chính tai nghe được tại chỗ thì vẫn không hay lắm.

“Đi thôi”.

Hạ Sương đỗ xe xong rồi bước xuống.

Hạ Minh Hạo nhanh chóng đi trước dẫn đường.

Trong phòng Tổng thống.

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa vang lên.

“Lâm Hàn, nhanh ra mở cửa coi, cô chủ lớn nhà chúng tôi muốn gặp cậu!”, bên ngoài là giọng nói của Hạ Minh Hạo.

Lâm Hàn hơi bất ngờ, Hạ Minh Hạo này sao vừa đi không bao lâu đã quay lại rồi, còn bảo cô chủ lớn gì gì đó nữa, đang giở trò gì thế?

Nghĩ đến đây, Lâm Hàn mở cửa ra.

Đập vào mắt là một cô gái với gương mặt trắng mịn, ngoại hình xinh đẹp trong một chiếc váy, trên người không có món trang sức nào, cô ta sở hữu một đôi mắt thanh tao, làm người khác cảm giác có phần xa cách loài người.

Lâm Hàn vừa nhìn thấy cô ta, bất chợt anh nhận ra đã từng gặp cô gái này trên thuyền Túy Hồng, lúc ấy, cô ta ngồi cùng với Thẩm Xuân Phong và Hồng Ngọc trên tầng cao nhất.

“Vào đi”.

Lâm Hàn tỉnh bơ nói.

Sau khi ngồi xuống, Hạ Sương là người mở miệng đầu tiên: “Lâm Hàn đúng không, hồi trước chúng ta đã gặp một lần trên thuyền Túy Hồng”.

Lâm Hàn gật đầu.

Hạ Sương cũng không mấy ngạc nhiên, nói tiếp:

“Vừa rồi Hạ Minh Hạo nói muốn ký hợp đồng với Tần Liên, nhưng nghe bảo anh đã từ chối”.

“Đúng vậy, Tần Liên nói cuộc sống đời tư của Hạ Minh Hạo này rất bê bối, không muốn làm việc với ông ta”, Lâm Hàn cười đáp.

Nghe thế, Hạ Minh Hạo khẽ biến sắc, Lâm Hàn này tự dưng lại nhắc chuyện không đâu, dám nói xấu ông ta trước mặt cô chủ nhà họ Hạ.

“Sao hả, cô Hạ cũng vừa ý Tần Liên nhà chúng tôi à?”, Lâm Hàn nói tiếp.

“Đương nhiên, hôm trên thuyền Túy Hồng, tôi cũng khá hứng thứ với Tần Liên, nhưng Thẩm Xuân Phong đã muốn cô ấy, vì thế tôi phải nể mặt anh ta”, Hạ Sương mở miệng, cứ như chẳng quan tâm gì đến lối sống của Hạ Minh Hạo:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK