Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 406

Triệu Tứ Hải lắc đầu, trong lòng lộn tùng phèo hết lên, anh ta có dự cảm không lành, lẽ nào việc cho vay nặng lãi đã bị ê-kíp chương trình biết sao?

Nếu như thật sự bị phát hiện thì không đơn giản chỉ loại bỏ như vậy, 10 triệu tệ cũng sẽ bị thu hồi!

“Bố, Tiểu Duyệt, chúng ta về nhà trước đã, đến nhà rồi hẵng thảo luận việc này”.

Triệu Tứ Hải nhặt điện thoại lên, đứng dậy.

“Được! Về nhà rồi bàn, không thể để tên vô tích sự Lâm Hàn đó cười nhạo!”

Ba người đi ra khỏi phòng.

Sau khi đến nhà, một mình Triệu Tứ Hải vào phòng, gọi điện cho đạo diễn Trương.

“Alô, đạo diễn Trương, Triệu Tứ Hải tôi tự thấy bản thân chẳng làm sai gì cả, hơn nữa tỷ suất người xem của “Tôi là triệu phú” cũng rất cao, tại sao lại loại tôi?”

Điện thoại kết nối, Triệu Tứ Hải bày ra một nụ cười, dè dặt hỏi.

“Tại sao? Anh còn không biết ngượng hỏi tôi tại sao?”, đầu dây bên kia, giọng của đạo diễn Trương ẩn chứa lửa giận.

“Triệu Tứ Hải, anh tự nói với tôi đi, bên tôi đưa cho anh 10 triệu tệ anh có lấy 3 triệu cho vay nặng lãi hay không? Còn khai gian giá biệt thự hơn 3 triệu, anh thật sự cho rằng việc này có thể giấu sao?”

“3 triệu? Cho vay nặng lãi?”, Triệu Tứ Hải có chết cũng không thừa nhận, giả vờ không biết gì cả:

“Đạo diễn Trương, anh đang nói gì vậy?”

“Triệu Tứ Hải, đến nước này rồi anh còn giả vờ giả vịt trước mặt tôi hả?”, đạo diễn Trương cao giọng, quát:

“Hay là tôi lấy sổ ghi chép từ chỗ anh Long đưa đến trước mặt anh, anh mới chịu nhận anh lấy 3 triệu cho vay nặng lãi?”

Bùm!

Nghe những lời này, Triệu Tứ Hải không thể chống đỡ nữa, cả người như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch.

Toàn thân anh ta vô lực ngồi bệt xuống đất, gương mặt như tro tàn.

Sao…sao có thể, đạo diễn Trương làm sao biết được anh Long?

“Đạo diễn Trương, tôi…”

Triệu Tứ Hải mấp máy môi muốn giải thích.

“Triệu Tứ Hải, anh đơn phương vi phạm quy định của chương trình “Tôi là triệu phú”, cho anh 3 ngày để trả lại 10 triệu kia cho êkip chương trình”, đạo diễn Trương ngắt lời anh ta:

“Nếu như không làm được thì đợi gặp nhau trên toà nhé. 3 triệu đó vốn dĩ không phải là tiền của anh, anh dùng nó cho vay nặng lãi đã đủ phán anh 10 mấy năm tù rồi!”

“Đừng mà, đạo diễn Trương…”

Nghe xong những lời này, Triệu Tứ Hải biến sắc, vội vàng mở miệng.

Nhưng anh ta còn chưa nói hết thì đầu bên kia đã truyền đến âm thanh tắt máy tút, tút, tút.

“Tại sao…đạo diễn Trương lại biết chuyện cho vay nặng lãi”.

Sắc mặt Triệu Tứ Hải tái mét, có điều việc cấp bách hiện nay là phải trả lại 10 triệu tệ kia.

Nhưng mà bây giờ toàn bộ gia sản của anh ta cũng chỉ khoảng 500 ngàn tệ, số tiền dư ra đều đã cho vay hết rồi.

Trong vòng 3 ngày góp đủ 10 triệu tệ thật sự rất khó.

“Lẽ nào thật sự phải hầu toà, sau đó ngồi tù…”

Triệu Tứ Hải lẩm bẩm, trong lòng dấy lên một nỗi tuyệt vọng.

“Không được, mình không thể đi tù! Đánh chết mình cũng sẽ không đi!”

Triệu Tứ Hải nghiến răng, mở khoá tủ trong phòng ra, bên trong lập tức xuất hiện một cuốn sổ màu đỏ.

Đó chính là sổ đỏ của biệt thự.

Cùng lúc này, Lâm Hàn ở trong biệt thự.

Ting, ting!

Có tiếng tin nhắn phát ra từ điện thoại của Lâm Hàn, anh cầm lên xem, là tin nhắn của Lý Minh.

“Cậu Lâm, đã thông báo với đạo diễn Trương bảo anh ta loại Triệu Tứ Hải ra khỏi chương trình “Tôi là triệu phú” rồi”.

“Tôi biết rồi”.

Lâm Hàn nhắn tin lại, tiếp tục ăn sáng.

Ăn xong bữa sáng thì điện thoại của Lâm Hàn đột nhiên reo lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK